Thứ Tư, 7 tháng 11, 2012

CHÚA CHA PHÁN DẠY CON CÁI CỦA NGƯỜI QUA MẸ EUGENIA ELISABETTA RAVASIO



CHÚA CHA PHÁN DẠY CON CÁI CỦA NGƯỜI
MẸ EUGENIA ELISABETTA RAVASIO
Dòng Ðức Mẹ Các Tông Ðồ - 1989
THÔNG ĐIỆP CỦA CHÚA CHA - PHẦN 1

Ngày 1 tháng 7 năm 1932
Đại lễ kính Máu Thánh Chúa Giêsu
Sau cùng, đây là ngày hồng phúc muôn đời, ngày Chúa Cha trên trời đã phán hứa!

Hôm nay, những ngày dài chuẩn bị đã qua, tôi cảm thấy rất gần, sát gần cuộc ngự đến của Chúa tôi và Chúa của mọi người. Một vài phút cầu nguyện, và rồi những niềm vui thiêng liêng dạt dào. Tôi rạo rực vì khát khao được nhìn thấy Người và lắng nghe lời Người. Bừng cháy tình yêu, tâm hồn tôi mở toang, trong niềm tin tưởng lớn lao, đến độ tôi nhận ra, cho đến lúc ấy, tôi chưa tin tưởng vào ai như thế bao giờ.

Có thể nói, việc tưởng nghĩ về Chúa Cha đã làm tôi hạnh phúc đến ngây dại. Sau cùng, tôi cất tiếng hát. Các thiên thần đã đến loan báo cuộc ngự đến đầy hoan lạc. Những ca khúc của các ngài du dương đến nỗi tôi đã quyết định ghi lại càng sớm càng tốt. Bản hợp ca chấm dứt, và tiếp đến là đoàn cung nghinh của các phúc thần, các minh thần, và luyến thần, cùng với Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa, và Hiền Phụ của chúng ta. Phủ phục sát đất, dìm mình trong sự hư vô của mình, tôi đã cất lên bài Magnificat. Liền sau đó, Chúa Cha truyền cho tôi hãy ngồi sát bên Người và ghi chép những điều Người quyết định phán dạy cho nhân loại.

Toàn thể triều đình thiên quốc đồng hành với Chúa Cha đều biến đi. Chỉ còn một mình Chúa Cha ở lại với tôi, trước khi ngồi xuống, Người phán: "Ta đã nói rồi, và giờ đây, Ta lại nói với các con: "Ta không thể ban Người Con Dấu Yêu của Ta cho các con một lần nữa, để chứng tỏ tình yêu của Ta dành cho nhân loại! Giờ đây, Ta đến với họ, mặc lấy hình thể và sự nghèo nàn của họ, để yêu thương và làm cho họ nhận biết tình yêu thương này. Này, giờ đây, Ta còn bỏ triều thiên và tất cả vinh quang của Ta để mặc lấy hình thể của một con người bình thường."

Sau khi đã mặc hình dạng của một người bình thường, bằng cách đặt triều thiên và vinh quang của Người dưới chân, Chúa Cha cầm lấy quả địa cầu, dùng tay trái nâng lên và áp vào lòng Người. Sau đó Người ngồi sát bên tôi.

Tôi chỉ nói được vài lời về cuộc ngự đến và hình dạng Người đã đoái thương mặc lấy, cũng như về tình yêu của Người! Nhưng vì ngu dốt, tôi không có ngôn từ để diễn tả những điều Người đã mặc khải cho tôi.

Chúa phán, "Bình an và ơn cứu độ cho nhà này và cho toàn thể thế giới! Ước chi quyền năng, tình yêu và Thánh Thần của Ta đánh động những con tim nhân loại, để toàn thể nhân loại quay về với ơn cứu độ và Người Cha của họ!

Đại diện của Ta là Pius XI hãy hiểu biết đây là những ngày cứu độ và phúc lành. Ngài đừng bỏ lỡ cơ hội này để kêu gọi con cái lưu tâm đến Người Cha của họ, Đấng đến để cứu giúp họ trong cuộc sống này và chuẩn bị hạnh phúc muôn đời của họ.

Ta đã chọn ngày này để khởi sự công cuộc của Ta giữa nhân loại, bởi vì hôm nay là ngày lễ kính thờ Máu Thánh Con Ta là Chúa Giêsu. Ta muốn tưới tắm công cuộc của Ta đang khởi sự trong Máu Thánh này, để nó trổ sinh hoa trái, phong phú nơi toàn thể nhân loại.

Đây là mục đích thực sự của việc Ta đến:
1/ Ta đến để làm tiêu tan nỗi sợ hãi quá đáng nơi các thụ tạo đối với Ta, và tỏ cho họ biết niềm vui của Ta, là được con cái của Ta, tức là toàn thể nhân loại, hiện tại cũng như tương lai, nhận biết và yêu mến.

2/ Ta đến để đem lại hy vọng cho nhân loại và các quốc gia. Bao nhiêu kẻ đã đánh mất nó từ quá lâu rồi! Niềm hy vọng này sẽ cho họ sống trong bình an và yên vui, góp phần đem ơn cứu độ đến cho họ.

3/ Ta đến để ban mình tỏ tường, ngõ hầu lòng tín thác cũng như tình yêu của nhân loại dành cho Ta là Người Cha của họ được gia tăng. Ta chỉ có một bận tâm duy nhất là chăm sóc cho toàn thể nhân loại và yêu thương họ như con cái của Ta.

Người họa sĩ thỏa lòng khi ngắm nhìn bức tranh mình đã thực hiện thế nào, thì niềm hoan lạc và vui sướng của Ta là đến với nhân loại, kiệt tác trong công trình sáng tạo của Ta, cũng như vậy.

Thời giờ cấp bách. Ta ước gì nhân loại hãy sớm ý thức Ta yêu thương họ và Ta cảm thấy hạnh phúc lớn lao nhất khi được ở cùng họ và chuyện vãn với họ, như một người cha với con cái của mình.

Ta là Đấng Hằng Hữu, và khi chỉ có một mình Ta, Ta đã nghĩ đến việc dùng toàn bộ quyền năng của Ta, để tác tạo những hữu thể theo hình ảnh Ta. Nhưng việc tạo dựng vật chất phải đến trước, để những hữu thể kia có thể tìm được phương thế sinh sống; thế rồi Ta đã tạo dựng thế giới, Ta đổ đầy cho nó tất cả những gì Ta biết sẽ cần thiết cho nhân loại: khí trời, nắng, mưa và nhiều thứ khác mà Ta biết cần thiết cho sự sống của họ.

Cuối cùng, nhân loại đã được tạo thành! Ta hài lòng với công trình tay mình thực hiện. Nhân loại phạm tội, nhưng chính lúc ấy, lòng quảng đại vô cùng của Ta càng tỏ hiện hơn.

Trong Cựu Ước, Ta đã tác tạo và tuyển chọn những ngôn sứ, để sống giữa nhân loại. Ta đã thổ lộ những ước muốn, những nỗi buồn, và niềm vui của Ta cho họ, để truyền đạt cho mọi người.

Sự dữ càng bành trướng, lòng nhân lành càng thôi thúc Ta phải liên lạc với những linh hồn công chính để họ truyền đạt các giới luật của Ta, cho những kẻ gây nên tình trạng hỗn độn. Như vậy, nhiều khi Ta buộc lòng phải xử thẳng nhặt, không phải để trừng phạt - vì như thế chỉ gây hại- nhưng là để nghiêm trách, cốt cho họ đoạn tuyệt thói xấu và đưa họ về với Hiền Phụ và Đấng Tạo Hóa của họ, Đấng họ đã lãng quên và hững hờ trong thói vô ơn. Về sau, sự dữ đã đầy ứa tâm hồn con người đến độ Ta buộc lòng phải giáng những tai ương xuống để thanh tẩy trần gian bằng đau khổ, phá tán tài sản, hoặc thậm chí bằng cái chết của họ. Những tai ương đó là trận Đại Hồng Thủy, cuộc hủy diệt thành Sôđôma, và Gômôra, những cuộc chiến, con người chống lại con người, v.v.. Lúc nào Ta cũng mong ước được ở lại giữa nhân loại trên trần gian này. Vì thế trong trận Đại Hồng Thủy, Ta đã ở sát bên ông Nôe, người công chính duy nhất trong thời ấy. Trong những tai ương khác, Ta cũng luôn luôn tìm được một người công chính để Ta có thể ở với họ, và qua họ, Ta sống giữa nhân loại của thời đại ấy, và mãi mãi như vậy.

Thế gian thường xuyên được thanh luyện cho khỏi tình trạng hư đốn của nó, nhờ lòng nhân lành vô cùng của Ta dành cho nhân loại. Ta tiếp tục kén chọn một số linh hồn Ta hài lòng, bởi vì qua họ, Ta được hạnh phúc với các thụ tạo là nhân loại của Ta.

Ta đã hứa ban một Đấng Messia. Ta đã làm tất cả những gì có thể để chuẩn bị cho Người đến, bằng việc tỏ mình qua những nhân vật tiên trưng của Người, thậm chí hằng ngàn năm trước khi Người đến. Đấng Messia là ai? Người từ đâu mà đến? Người sẽ làm những gì trên trần gian? Người đại diện cho ai? Đấng Messia là Thiên Chúa.

Thiên Chúa là Đấng nào? Thiên Chúa là Chúa Cha, Chúa Con, và Chúa Thánh Thần.
Người từ đâu mà đến? Hoặc đúng hơn, ai đã truyền cho Người đến giữa nhân loại? Chính Ta là Cha của Người, là Thiên Chúa. Người đại diện cho ai trên trần gian? Cho Thiên Chúa, Cha của Người. Người thực hiện những gì trên trần gian? Người sẽ làm cho Thiên Chúa, Cha của Người, được nhận biết và yêu mến.
Phải chăng Người đã không phán rằng: "Cha mẹ không biết Con phải lo việc của Cha con sao?"

"Thầy đến cốt để thực thi thánh ý của Cha Thầy."

"Những gì các con nhân danh Thầy mà xin Cha, Người sẽ ban cho các con"

"Các con hãy cầu nguyện như thế này: "Lạy Cha chúng con ở trên trời.." và nơi khác, vì Người đến để làm vinh danh Cha, và tỏ Cha cho nhân loại nhận biết, nên Người đã phán:
"Hễ ai nhìn thấy Thầy là thấy Cha."

"Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy."

"Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy."

"Hễ ai ở với Thầy thì cũng ở với Cha Thầy."

Vậy hỡi nhân loại, các con hãy biết rằng, từ muôn thuở, Ta chỉ có một khát vọng là tỏ mình để được nhân loại nhận biết và yêu mến. Ta muốn mãi mãi sống với họ.

Các con có muốn bằng chứng xác thực về khát vọng của Ta vừa tỏ lộ không? Tại sao Ta đã truyền cho Moses phải lập lều tạm và hòm bia giao ước, nếu không phải là để đến cư ngụ, như một người Cha, một người anh, một người bạn tri kỷ, với các thụ tạo của Ta là nhân loại? Đó là ước vọng tha thiết của Ta. Mặc dù vậy, họ đã lãng quên và xúc phạm đến Ta, bằng vô vàn tội lỗi. Bất chấp tất cả, Ta đã ban cho Moses những giới luật để nhắc nhở họ về Thiên Chúa, Người Cha của họ, và ước mong độc nhất của Người là cứu độ họ. Đúng ra họ đã phải tuân giữ các giới luật, và qua đó mà tưởng nghĩ đến Người Cha vô cùng nhân lành, lúc nào cũng muốn ban ơn cứu độ hiện tại và muôn đời cho họ.

Tât cả điều ấy đã bị lãng quên, và nhân loại đắm đuối trong lầm lạc, và sợ hãi, coi việc tuân giữ các giới luật Ta đã truyền cho họ qua Moses là quá khắc khe. Họ đã tạo ra những thứ luật khác, theo tính thất thường của họ, để giữ cho dễ dàng hơn. Dần dần, trong nỗi sợ hãi quá đáng đối với Ta, họ càng ngày càng lãng quên Ta, và chất chồng những cơn thịnh nộ trên Ta.

Tuy vậy, hỡi các con, tình yêu Ta dành cho những con người ấy không bao giờ hoàn toàn phôi phai. Khi nhận thấy các tổ phụ, cũng như các ngôn sứ, không thể làm cho Ta được nhận biết và yêu mến, thì Ta phải đích thân đến.

Nhưng đến với nhân loại bằng cách nào? Không bằng cách nào khác ngoài cách Ta đích thân đến qua Ngôi Hai trong thiên tính của Ta. Nhân loại có nhận ra Ta không? Họ có lắng nghe lời Ta không? Không có gì trong tương lai bị che khuất khỏi Ta; chính Ta đã trả lời hai câu hỏi này:

"Chúng sẽ lãng quên sự hiện diện của Ta, cho dù chúng ở gần bên Ta. Chúng sẽ đối xử bội bạc với Ta, nơi Người Con của Ta, bất chấp mọi điều tốt lành Người sẽ thực hiện cho chúng. Chúng sẽ lăng nhục Ta nơi Người Con của Ta, chúng sẽ đóng đinh Ta để gây nên cái chết cho Ta." Vì đó mà Ta sẽ ngưng lại chăng? Không, tình yêu Ta dành cho con cái nhân loại của Ta quá bao la.

Ta không ngưng lại ở đó. Các con hãy hiểu rằng Ta đã yêu thương các con, có thể nói, còn hơn chính Người Con dấu yêu của Ta, hay đúng hơn còn hơn chính bản thân Ta.

Những điều Ta đang phán với các con rất thật, đến độ nếu một thụ tạo của Ta, đủ sức đền bồi tội lỗi của những kẻ khác, bằng một kiếp sống và cái chết tương tự, như đời sống và cái chết của Con Ta, thì có lẽ Ta đã phải trù trừ. Tại sao thế? Bởi khi bắt một thụ tạo của Ta phải đau khổ, thay vì chính Ta phải chịu đau khổ, nơi Người Con của Ta, thì Ta đã tự phản bội tình yêu của mình. Ta không bao giờ muốn con cái của Ta phải chịu đau khổ.

Tóm lại, đó là câu chuyện về tình yêu của Ta, cho đến khi Ta đến giữa nhân loại qua Người Con của Ta.

Hầu như ai cũng biết tất cả về những biến cố ấy, nhưng họ không nắm bắt được điều thiết yếu: tình yêu đã là nguyên lý hướng dẫn tất cả! Phải, đó là tình yêu. Đó là điều ta muốn ghi khắc vào các con. Giờ đây tình yêu này đã bị lãng quên. Ta muốn nhắc nhở cho các con về điều ấy, để các con học biết Ta đích thực là ai, để các con sẽ không như các nô lệ, sợ hãi một Người Cha quá yêu thương các con.

Các con xem, chúng ta đang ở trong câu chuyện ngày đầu của thế kỷ thứ nhất, và Ta muốn đem nó đến thời hiện tại, thế kỷ hai mươi.

Thương ôi, tình yêu thương hiền phụ của Ta, đã bị loài người quên lãng! Tuy nhiên, Ta yêu thương các con thật tha thiết! Nơi Người Con của Ta, có thể nói, nơi Ngôi Vị Ngôi Con Làm Người của Ta, có gì mà Ta đã chưa làm? Thiên Tính bị che khuất trong nhân tính này, bị thúc ép, bị nghèo nàn, bị chịu nhục. Với Chúa Giêsu Con Ta, Ta đã trải qua một kiếp sống hy sinh và lao nhọc. Ta đã chấp nhận những lời cầu nguyện của Người, để nhân loại có được một con đường sáng tỏ, để luôn bước đi trong công chính, và đến được với Ta một cách an lành.

Dĩ nhiên, Ta vẫn hiểu những yếu đuối của con cái của Ta. Vì vậy, Ta đã yêu cầu Con Ta hãy ban những phương thế giúp họ, chỗi dậy sau khi sa ngã. Những phương thế này sẽ giúp họ tự thanh tẩy bản thân cho khỏi tội lỗi, để mãi mãi vẫn là con cái của tình yêu Ta. Chủ yếu đó là bảy nhiệm tích. Và phương thế cao qúy nhất, để bảo đảm ơn cứu độ cho các con, bất chấp những sa ngã của các con, chính là Thánh Giá. Máu Thánh Con Ta sẽ trào đổ từng giây phút cho các con, nếu các con muốn, trong bí tích Xá Giải và trong hy tế Thánh Lễ.

Hỡi các con yêu qúy của Ta, cùng với những hồng ân này, Ta còn ban lai láng những tặng ân đặc biệt cho các con, suốt hai mươi thế kỷ đã qua, những kết quả thật thảm hại!

Bao nhiêu thụ tạo của Ta, những kẻ nhờ Con Ta mà trở nên con cái của tình yêu Ta, đã lao mình xuống vực thẳm muôn đời! Quả thật, họ không biết gì về lòng nhân lành vô cùng của Ta; Ta yêu thương các con thắm thiết biết bao!

Có lẽ nào sau khi đã gọi Ta là Cha, và biểu lộ lòng mến yêu đối với Ta, các con lại thấy nơi Ta, một tấm lòng cứng cỏi, và vô cảm đến nỗi, cứ để mặc các con hư mất hay sao? Không, không, các con đừng nghĩ như thế! Ta là Người Cha tốt lành nhất trong các người cha. Ta biết những yếu đuối của các thụ tạo của Ta. Các con hãy đến với Ta, đến trong niềm tin tưởng và yêu mến. Ta sẽ tha thứ cho các con, sau khi các con đã thống hối. Cho dù tội lỗi các con có nhơ nhớp như bùn nhơ, lòng tin tưởng và yêu mến của các con, cũng sẽ làm Ta quên hết, thành ra các con sẽ không bị phán xét! Quả thật, Ta là Đấng công bình, nhưng tình yêu sẽ bù đắp được mọi sự.

Hãy lắng nghe, hỡi các con của Ta, chúng ta hãy làm một so sánh, để các con vững tin vào tình yêu của Ta. Đối với Ta, những tội lỗi của các con giống như sắt, và những hành vi yêu mến của các con, giống như vàng. Các con dâng cho Ta một ngàn cân sắt, cũng không bằng dâng cho Ta chỉ mười cân vàng! Nói khác đi, một tình yêu bé bỏng, cũng có thể đền bồi, những xấu xa khủng khiếp.

Đó là cách nhìn rất an tâm về sự phán xét của Ta, dành cho tất cả con cái nhân loại, không ngoại trừ ai. Các con phải đến với Ta. Ta rất gần gủi các con. Các con hãy yêu mến và tôn vinh Ta, để các con khỏi bị phán xét, hay nói đúng hơn, để được phán xét, bằng một tình yêu thương xót vô biên.

Các con đừng hoài nghi. Nếu tấm lòng của Ta không như thế, có lẽ Ta đã hủy diệt thế gian này, mỗi khi nó phạm tội. Nhưng, như các con đã thấy, sự bảo bọc của Ta biểu hiện từng giây phút qua những ơn thánh và phúc lộc. Từ đó, các con có thể suy ra, có một Người Cha vượt trên mọi người cha, Đấng yêu thương các con, và sẽ không bao giờ ngừng yêu thương các con, nếu như các con ước muốn như vậy.

Ta đến với các con bằng hai con đường: Thánh Giá và Thánh Thể! Thánh Giá là con đường Ta đến với con cái của Ta, bởi vì qua đó, Ta sai Con Ta đến cứu chuộc các con. Còn đối với các con, Thánh Giá là con đường để các con đến với Con Ta, và từ Con Ta mà lên cùng Ta. Không có Thánh Giá, các con không bao giờ có thể đến với Ta, bởi vì sau khi phạm tội, nhân loại đã chuốc lấy hình phạt phải xa lìa Thiên Chúa. Trong Thánh Thể, Ta sống giữa các con như một Người Cha giữa gia đình của mình. Ta muốn Con Ta thiết lập bí tích Thánh Thể, để làm mọi nhà tạm trở nên bình đựng những ân huệ, những báu tàng và tình yêu của Ta, hầu trào đổ cho con cái nhân loại của Ta.

Ta vẫn để quyền năng và lòng thương xót vô bờ của Ta trào tuôn không ngừng qua hai phương thế ấy.
...Ta đã cho các con thấy Con Ta là Chúa Giêsu, thay mặt Ta ở giữa nhân loại, và qua Người, Ta luôn sống giữa nhân loại. Ta còn muốn cho các con thấy Ta đến giữa các con qua Thánh Thần của Ta nữa.

Công việc của Ba Ngôi trong thần tính của Ta, được thực hiện một cách lặng lẽ, và nhân loại thường không nhận ra điều ấy. Nhưng đối với Ta, đó là một cách sống rất phù hợp, không chỉ trong nhà tạm, mà còn trong tâm hồn, của tất cả những ai sống trong tình trạng ơn thánh, để thiết lập ngai tòa của Ta nơi họ, và sống ở đó luôn mãi, như một Người Cha đích thực vẫn sống, bảo bọc và giúp đáp cho con cái. Tuy vậy, không ai cảm thông cho khát vọng vô biên nơi Tấm Lòng Thiên Chúa đầy tình hiền phụ của Ta muốn được toàn thể nhân loại, người công chính cũng như kẻ tội lỗi, nhận biết, yêu mến và tôn vinh. Đó là ba món quà Ta muốn được trân trọng đón nhận từ nhân loại, để Ta luôn luôn có thể thi thố lòng thương xót và nhân ái, ngay cả với những tội nhân cứng lòng nhất.
Có gì mà Ta đã chưa làm cho dân Ta, từ Ađam cho đến Giuse, dưỡng phụ của Chúa Giêsu, và từ thời của Giuse, cho đến thời đại hiện nay, để nhân loại dâng cho Ta một vinh dự đặc biệt, xứng đáng với Ta là Hiền Phụ, Đấng Tạo Hóa và Đấng Cứu Độ của họ. Vậy mà Ta vẫn chưa nhận được niềm tôn vinh đặc biệt mà Ta rất hy vọng và hết lòng mong ước!

Trong sách Xuất Hành, các con đọc thấy Thiên Chúa phải được phụng thờ cách riêng. Giáo huấn này đặc biệt hàm chứa, trong các thánh vịnh Đavit. Trong những điều đích thân Ta truyền ban cho Moses, Ta đã nhấn mạnh: "Các người phải trọn niềm thờ phượng và yêu mến một Thiên Chúa duy nhất."

Vì thế, yêu mến và tôn vinh là hai việc đi liền với nhau. Vì Ta đã ban dư tràn những phúc lộc cho các con, nên Ta phải được các con tôn vinh một cách hết sức đặc biệt mới phải!

Khi ban sự sống cho các con, Ta đã muốn tạo dựng các con theo hình ảnh Ta. Do đó, tâm hồn các con cũng nhạy cảm như tâm hồn Ta, và tâm hồn Ta giống như tâm hồn các con!

Các con không làm gì khi một người láng giềng thực hiện, một đặc ân nhỏ bé làm hài lòng các con hay sao? Một kẻ dù chai đá nhất, có lẽ cũng ghi ơn một người như thế mãi mãi. Ai cũng gắng tìm một điều gì đó, đem lại niềm vui lớn lao, để đền đáp việc phục vụ người khác đã thực hiện cho mình. Phải, Ta sẽ càng chân thành biết ơn các con hơn nữa, bằng việc bảo đảm cho các con cuộc sống muôn đời, nếu các con thực hiện cho Ta việc tôn vinh nhỏ bé mà Ta đòi hỏi. 
Ta công nhận các con đã tôn vinh Ta nơi con Ta, và có những người nhờ Con Ta mà hiến dâng tất cả cho Ta, nhưng con số những người ấy quả thật rất it ỏi! Dù vậy, các con đừng nghĩ rằng khi các con tôn vinh con Ta là các con không tôn vinh Ta! Chắc chắn các con đã tôn vinh Ta, bởi vì Ta sống trong Con Ta! Như vậy, mọi sự cho vinh danh Người, cũng là cho vinh danh Ta. Nhưng Ta muốn nhìn thấy nhân loại tôn vinh Hiền Phụ và Tạo Hóa của họ bằng một niềm sùng kính đặc biệt. Các con càng tôn vinh Ta, các con càng tôn vinh Con Ta, bởi vì theo thánh ý Ta, Người đã trở nên Ngôi Lời Nhập Thể và đến giữa các con, để tỏ cho các con về Đấng đã sai phái Người đến 

Nếu các con nhận biết Ta, các con sẽ yêu mến Ta và Con Ta hơn hiện nay. Các con hãy xem bao nhiêu thụ tạo của Ta, những kẻ đã trở nên con cái của Ta, nhờ mầu nhiệm Cứu Độ, hiện giờ vẫn chưa sống trong cánh đồng mà qua Con Ta, Ta đã chuẩn bị cho toàn thể nhân loại. Và bao nhiêu người nữa, như các con biết, vẫn chưa biết gì về những cánh đồng ấy. Bao nhiêu thụ tạo của tay Ta, những kẻ chỉ có Ta biết, về sự hiện hữu của họ, còn các con không biết, chẳng biết gì về Bàn Tay đã tác thành nên chúng!

Ôi, Ta mong muốn biết bao nhiêu các con biết Ta, là một Người Cha như thế nào đối với các con, cũng như với các thụ tạo, qua các phúc lộc Ta ban! Ta muốn cuộc sống của họ được an vui hơn nữa, nhờ lề luật của Ta. Ta muốn các con hãy nhân danh Ta mà đến và nói về Ta cho họ. Phải các con hãy nói cho họ biết rằng họ có một Người Cha, sau khi đã dựng nên họ, còn muốn ban cho họ những báu tàng của Người. Trước tiên, các con hãy nói cho họ biết Ta tưởng nghĩ đến họ, Ta yêu thương và muốn ban cho họ hạnh phúc muôn đời. Ôi Ta hứa với các con, sự hoán cải của nhân loại sắp xảy đến rồi.

Các con hãy tin Ta, giả như ngay từ ngày Giáo Hội sơ khai, các con đã tôn vinh Ta với một lòng sùng kính đặc biệt, thì sau hai mươi thế kỷ, có lẽ chẳng còn mấy người sống trong nạn thờ ngẫu tượng, ngoại giáo, và nhiều giáo phái giả dối xấu xa, mà nhân loại hiện giờ đang mù quáng chạy theo để rồi nhào xuống hỏa hào muôn kiếp! Các con hãy xem, biết bao nhiêu việc đó phải làm!

Giờ của Ta đã đến! Ta phải được nhân loại nhận biết, yêu mến và tôn vinh, để sau khi tác thành nên họ, Ta có thể làm Cha họ, rồi Đấng Cứu Độ của họ, và sau cùng là đối tượng niềm hoan lạc muôn đời của họ. Cho đến lúc này, Ta toàn nói những điều các con đã biết. Ta muốn nhắc nhở các con về những điều ấy, để các con càng ngày càng xác tín hơn, Ta là một Hiền Phụ rất nhân lành, chứ không phải đáng sợ như các con nghĩ tưởng; và Ta là Hiền Phụ của mọi người đang sống, cũng như những người Ta sẽ tạo dựng cho đến tận thế.

Các con cũng hãy biết rằng Ta muốn được nhận biết, được yêu mến, và trên hết là được tôn vinh. Ước chi mọi người nhìn nhận lòng nhân lành của Ta dành cho toàn thể nhân loại, nhất là các tội nhân, các người hấp hối, và tất cả những ai đau khổ. Họ hãy biết rằng Ta chỉ ước muốn một điều duy nhất: đó là yêu thương họ hết thảy, ban cho họ ơn thánh, tha thứ khi họ sám hối, và không phán xét họ theo phép công thẳng, nhưng theo lòng lân tuất của Ta, để ai nấy đều được cứu độ và được vào số những người được tuyển chọn của Ta.

Để kết thúc những lời vắn vỏi này, Ta hứa với các con một lời sẽ có tác dụng muôn đời. Đó là các con hãy gọi Ta bằng Cha, với niềm tin tưởng yêu mến, và các con sẽ nhận được tất cả, trong tình yêu và lòng thương xót, từ Người Cha này.

Ta ước mong quý tử của Ta, là cha linh hướng của con, hãy cộng tác vào công cuộc vinh quang của Ta, và ghi lại, từng câu, từng câu, đừng thêm thắt gì vào những điều Ta đã phán với con, để nhân loại nhận thấy những lời này đáng yêu và dễ đọc, những điều ta muốn cho họ hiểu biết. Ngày lại ngày, Ta sẽ nói cho con về những ước muốn của Ta, đối với nhân loại, những niềm vui, những nỗi buồn của Ta, và trước hết, Ta sẽ tỏ cho nhân loại, thấy lòng nhân lành vô cùng, tình yêu thương dịu dàng và đầy cảm thông của Ta.

Ta cũng muốn các bề trên của con, hãy cho phép con dành thời giờ rãnh rỗi cho Ta, để mỗi ngày con có được nửa giờ mà an ủi và yêu mến Ta. Nhờ đó, con chắc chắn sẽ làm cho các tâm hồn nhân loại con cái của Ta, được sẵn sàng để cộng tác, vào việc truyền bá lòng sùng kính, mà Ta vừa tỏ cho con, để con có được một niềm tin tưởng lớn lao nơi Người Cha hết lòng mong mỏi được các con yêu mến này.

Để công cuộc này được khuyếch (phát) triển trên mọi quốc gia nhanh chóng hết sức có thể, và đừng để những người được ủy thác công cuộc truyền bá, mắc phải một lỡ lầm thiếu khôn ngoan nhỏ mọn nào. Ta đòi con phải sống những ngày của con trong tinh thần tịnh hiệp. Con sẽ được hạnh phúc, nếu con đừng nói quá nhiều với các thụ tạo. Trong tâm hồn, kể cả khi đang sống giữa họ, con cũng hãy hàn huyên với Ta và lắng nghe Ta. Đây cũng là điều Ta muốn con thực hiện: thỉnh thoảng khi Ta phán dạy, con hãy ghi những lời tâm sự của Ta vào một quyển nhật ký nhỏ. Nhưng qua đó, Ta muốn nói với mọi người. Ta sống với họ thân thiết còn hơn một bà mẹ với đứa con nhỏ của bà.

Từ khi tạo thành nhân loại, chưa có một phút giây nào, mà Ta không sống kề cận bên họ. Là Tạo Hóa và Hiền Phụ của họ, Ta cảm thấy phải yêu thương họ. Không phải vì Ta cần nhân loại, nhưng vì tình yêu của Ta, đã làm cho Ta cảm thấy phải yêu thương họ, trong tư cách là Hiền Phụ và Tạo Hóa của họ. Như thế, Ta sống gần gũi với con người, Ta đeo bám họ mọi nơi, Ta giúp đỡ họ trong mọi sự, Ta chu cấp cho họ mọi thứ.

Ta có thể nhìn thấy những nhu cầu, những lao nhọc, và tất cả những ước vọng của họ. Niềm hạnh phúc lớn lao nhất của Ta là giúp đỡ họ và cứu độ họ. Nhân loại coi Ta là một Thiên Chúa đáng sợ, Người sẽ xô toàn thể nhân loại xuống vực hỏa ngục. Thật là một ngạc nhiên kỳ thú, khi thời gian chấm dứt, họ nhìn thấy rất đông các linh hồn, tưởng rằng đã hư mất, nhưng lại được hoan hưởng hạnh phúc muôn đời giữa các phúc nhân!

Ta mong ước tất cả các thụ tạo của Ta, hãy thâm tín rằng họ có một Người Cha, Đấng chăm sóc họ, Đấng mong muốn cho họ được an vui ở đời này, như một tiền cảm của hạnh phúc muôn đời. Một người mẹ không bao giờ quên được thụ tạo nhỏ bé, bà đã sinh vào thế gian. Việc Ta nhớ đến mọi thụ tạo của Ta, lại không kỳ diệu hơn thế hay sao?

Vậy nếu một người mẹ, còn yêu thương hữu thể nhỏ bé Ta ban cho bà, thì Ta còn yêu thương nó nhiều hơn nữa, bởi lẽ chính Ta đã tạo dựng nên nó. Cho dù có một người mẹ, không thương yêu con vì một khuyết điểm nào đó, nhưng Ta thì ngược lại, sẽ càng yêu thương hơn nữa. Có thể sau đó bà ấy lãng quên hoặc ít khi tưởng nghĩ đến đứa con của mình, nhất là khi tuổi đời của nó, không còn trong sự chăm sóc của bà, nhưng Ta sẽ không bao giờ quên lãng. Ta sẽ luôn luôn yêu thương, và cho dù nó không còn nhớ gì đến Ta, Hiền Phụ và Tạo Hóa của nó, thì Ta vẫn nhớ (thương) và yêu thương nó.

Ta đã phán với các con rằng, Ta mong muốn cho các con được hoan hưởng hạnh phúc muôn đời ngay tại đây, trên đời này, nhưng các con vẫn chưa hiểu được, ý nghĩ đích thực những điều Ta phán. Nó như thế này: Nếu các con yêu mến và gọi Ta bằng tiếng Cha ngọt ngào, các con sẽ bắt đầu sống, ngay tại đây và lúc này, trong tình yêu và niềm tín thác, là những điều làm cho các con được hạnh phúc trong cõi đời đời, và được mừng hát trên thiên đàng cùng đoàn phúc nhân. Đó không phải là một tiền cảm về hạnh phúc thiên đàng, thứ hạnh phúc kéo dài bất tận hay sao?

Vì thế, Ta ước mong nhân loại thường xuyên nhớ rằng Ta đang ở đây, tại nơi của họ, và họ không thể sống được, sống cho ra sống, nếu như Ta không ở với họ. Cho dù họ không tin, nhưng Ta vẫn luôn ở bên họ. Ôi, Ta ước mong biết bao được nhìn thấy chương trình này của Ta được thực hiện! Cho đến nay, nhân loại vẫn chưa nghĩ đến, việc dâng lên Thiên Chúa, Người Cha của họ niềm hoan lạc mà Ta sắp sửa nói đến: Ta muốn một niềm tín thác lớn lao được thiết lập giữa nhân loại với Người Cha trên trời của họ, một tinh thần thân thiết, và đồng thời, một sự tế nhị đích thực, chứ không phải để lạm dụng lòng nhân lành bao la của Ta.

Ta biết những nhu cầu, những khát vọng, và mọi sự trong tâm hồn các con. Nhưng Ta hạnh phúc biết bao nếu như nhìn thấy các con đến và thổ lộ với Ta những nhu cầu của các con, như một đứa trẻ trọn niềm tín thác vào cha của nó. Làm sao Ta có thể khước từ các con những điều nhỏ mọn nhất, hoặc những điều lớn lao nhất mà các con nài xin Ta? Cho dù không thấy Ta, nhưng chẳng lẽ các con cũng không cảm nhận được Ta rất gần bên, trong những điều xảy đến với các con, và chung quanh các con hay sao? Rồi một ngày kia, các con sẽ được ban thưởng vì đã tin nơi Ta!

Ngay lúc này, Ta đang ở đây, đích thân ở giữa các con, đang nói chuyện với các con, không ngừng lặp đi nhắc lại bằng mọi cách, rằng Ta yêu thương các con và Ta muốn được nhận biết, yêu mến, tôn vinh bằng một lòng sùng kính đặc biệt. Các con không thể nhìn ra Ta, ngoài người con mà Ta đang đọc cho viết bức thông điệp này! Chỉ một người trong toàn thể nhân loại! Tuy nhiên, Ta đang nói với các con và nơi con người mà Ta nhìn thấy và phán dạy đây, Ta nhìn thấy tất cả các con, và phán dạy cho từng người, cũng như toàn thể các con, và Ta yêu thương các con như thể các con nhìn thấy Ta vậy!

Ta muốn nhân loại nhận biết và cảm nhận Ta đang gần gũi từng người. Hỡi các con, các con hãy nhớ rằng Ta ước mong được trở nên niềm hy vọng của nhân loại. Hiện giờ Ta vẫn chưa như thế phải không? Nhân loại sẽ hư mất nếu như Ta không phải là hy vọng của họ. Ta nhất thiết phải được tôn nhận như thế, để hòa bình, tin tưởng và yêu thương có thể đến với tâm hồn nhân loại, và đưa họ đến gặp gỡ Người Cha của họ trên trời và ngay tại dương thế!

Các con đừng nghĩ Ta như một lão già đáng sợ, người ta vẽ trên các tranh ảnh và sách vở! Không, không, Ta không trẻ hơn hay cũng không già hơn Con của Ta và Thánh Thần của Ta. Vì thế, Ta muốn mọi người, từ người nhỏ nhất đến người lớn nhất, hãy gọi Ta là Cha và là Bạn thật thân thương. Vì luôn luôn ở với các con, Ta trở nên giống các con, để làm cho các con nên giống Ta. Niềm vui của Ta sẽ chất ngất, khi nhìn thấy các bậc cha mẹ dạy cho con cái thường xuyên gọi Ta bằng danh xưng Cha, vì quả Ta thật là như thế! Ta muốn nhìn thấy một niềm tín thác và một tình yêu thơ thảo, dành cho Ta, được thông trào nơi những tâm hồn bé bỏng này! Ta đã làm tất cả cho các con; các con lại không thực hiện điều ấy cho Ta hay sao? Ta muốn cư ngụ trong mọi gia đình, như trong lãnh địa của Ta, để mọi người có thể an tâm tuyệt đối khi nói rằng: "Chúng tôi có một Người Cha vô cùng nhân lành, vô cùng giàu có và đầy lòng thương xót. Người tưởng nghĩ đến chúng tôi, và gần gũi với chúng tôi. Người chăm sóc cho chúng tôi, nâng đỡ chúng tôi. Người sẽ ban cho chúng tôi mọi sự cần thiết, nếu như chúng tôi kêu xin Người." Ta cư ngụ ở đó để các con kêu xin những gì các con cần thiết. "Hãy xin thì các con sẽ được" Với tấm lòng hiền phụ, Ta sẽ ban cho các con mọi sự, miễn là ai nấy đều coi Ta, là Người Cha đích thực đang sống giữa gia đình họ, vì quả thực Ta đúng như thế. Ta còn ước ao mọi gia đình, hãy trang trọng trưng bày bức hình, sau này Ta sẽ cho "ái nữ bé bỏng" của Ta. Ta muốn qua đó, mọi gia đình hãy đặt mình dưới sự che chở đặc biệt của Ta, để có thể tôn vinh Ta một cách dễ dàng. Ở đó, mỗi ngày gia đình sẽ chia sẻ với Ta, những nhu cầu những công việc, những lo buồn, những đau khổ, những ước muốn cũng như những niềm vui, bởi vì một Người Cha phải biết tất cả những gì liên quan đến con cái của mình. Dĩ nhiên Ta biết những điều ấy, bởi vì Ta hiện diện ở đó, nhưng Ta yêu quý tấm lòng đơn sơ. Ta biết thích ứng theo hoàn cảnh của các con. Ta trở nên bé nhỏ (với) những ai bé nhỏ, Ta là thanh niên với những người thanh niên, và Ta cũng trở nên giống như những người cao niên, để ai nấy đều có thể hiểu được, điều Ta muốn dạy về sự nên thánh của họ, cũng như vinh quang của Ta.
Các con chưa có bằng chứng về điều Ta đang phán dạy qua Con Ta, Đấng đã tự trở nên bé nhỏ và yếu đuối như các con, hay sao? Hiện giờ, các con vẫn chưa có bằng chứng ấy, khi thấy Ta đang phán dạy các con ở đây hay sao? Ta đã chưa tuyển dụng một thụ tạo, cũng hèn mọn như các con, để đối thoại và làm cho các con hiểu biết điều Ta muốn phán dạy các con hay sao? Và lúc này, phải chăng không phải Ta đang trở nên giống như các con hay sao?

Này đây, Ta đặt triều thiên của Ta xuống dưới chân và nâng địa cầu lên lòng Ta. Ta đã để lại vinh quang của Ta trên thiên đàng, và rồi đến đây, trở nên mọi sự cho mọi người, nghèo khó với những ai nghèo khó, và giàu sang với những ai giàu sang. Như một Người Cha, Ta muốn bảo bọc những (người) con bé nhỏ. Trần gian đang ngập tràn sự dữ! Các linh hồn đáng thương và thiếu kinh nghiệm ấy, đang bị trôi dạt trước những quyến rũ của tội ác, và từng bước đi đến chỗ hoàn toàn bại hoại. Để có thể tránh sự dữ, các con đặc biệt cần có một người chăm sóc cho các con trong cuộc đời. Các con hãy đến với Ta. Ta là Người Cha yêu thương các con, hơn bất cứ một thụ tạo nào khác có thể làm được! Các con hãy nương náu sát kề, thật sát kề bên Ta, hãy bộc bạch những tâm tư và ước vọng của các con cho Ta. Ta sẽ yêu thương các con thật thắm thiết. Ta sẽ ban cho các con các ân sủng cho hiện tại, và chúc lành cho tương lai các con. Các con có thể vững tâm, sau khi đã dựng nên các con, mười lăm, hoặc hai mươi lăm hoặc ba mươi năm, Ta vẫn không quên các con. Hãy đến! Ta thấy các con rất cần một Người Cha từ ái, và vô cùng tốt lành như Ta. Chưa cần đi vào nhiều vấn đề liên quan, mà sau này Ta sẽ nói thêm, giờ Ta muốn tâm sự riêng với những linh hồn Ta đã kén chọn, những linh mục và những tu sĩ, với các con, hỡi những người con của tình yêu Ta. Ta có những chương trình rất lớn lao cho các con.

CHÚA CHA PHÁN DẠY CON CÁI CỦA NGƯỜI
MẸ EUGENIA ELISABETTA RAVASIO
Dòng Ðức Mẹ Các Tông Ðồ - 1989
THÔNG ĐIỆP CỦA CHÚA CHA - PHẦN 2

Phần thứ hai bắt đầu vào ngày 12 tháng 8 năm 1932.
Một ngày nọ, quỷ dữ đã cầm lấy và dùng một chiếc kéo cắt nát phần bìa.
"Ta vừa khai mở một nguồn nước hằng sống, từ bây giờ cho đến tận cùng thời gian sẽ không bao giờ khô cạn. Hỡi các thụ tạo của Ta, các con cái của Ta, Ta đang đến với các con để mở toang cung lòng hiền phụ chứa chan tình yêu của Ta dành cho các con.

Ta muốn chúng con phải trở nên những chứng nhân cho tình yêu vô biên và đầy thương xót của Ta. Sau khi đã bày tỏ tình yêu của Ta dành cho các con, Ta vẫn thấy chưa đủ; Ta còn muốn khai mở Trái Tim của Ta cho các con, nơi phát nguồn một nguồn suối bổ dưỡng và là nơi toàn thể nhân loại sẽ được giãn khát. Khi ấy, họ sẽ được cảm hưởng niềm vui mà đến nay họ chưa bao giờ biết đến, vì bị đè nặng nỗi sợ hãi quá đáng đối với Ta, Người Cha dịu hiền của họ.

Từ khi hứa ban Đấng Cứu Độ cho nhân loại, Ta đã cho nguồn suối này vọt lên. (Mẹ Eugenia ghi chú: "Từ khi Chúa nói với tôi lần đầu tiên về  nguồn suối này cho đến nay, ngày nào tôi cũng được nhìn thấy nó.") Ta đã cho nguồn suối ấy thông trào qua Trái Tim Con Ta để đến với các con. Nhưng tình yêu bao la của Ta dành cho các con khiến Ta phải làm hơn nữa, bằng việc khai mở cung lòng của Ta, để từ đó, nguồn suối cứu độ sẽ tuôn trào cho con cái của Ta, và Ta cho họ tự do kín múc, bất cứ những gì họ cần thiết trong thời gian và trong cõi đời đời.
Nếu muốn thử nghiệm nguồn suối Ta đang nói đây, trước tiên, như Ta mong ước, các con hãy nhận biết và yêu mến Ta hơn nữa, tức là không chỉ như Người Cha, mà còn như Người Bạn Tâm Giao của các con nữa.

Tại sao các con lại ngạc nhiên như vậy về điều Ta nói? Chẳng phải Ta đã dựng nên các con theo hình ảnh của Ta hay sao? Ta đã làm điều ấy để các con đừng thấy xa lạ, khi tâm sự bằng những lời thân thiết với Hiền Phụ, Đấng Tạo Hóa và Thiên Chúa của các con. Vì nhờ lòng nhân lành xót thương của Ta, các con đã trở nên con cái của tình yêu thương hiền phụ và thần linh của Ta.

Chúa Giêsu Con Ta ở trong Ta, và Ta ở trong Người, trong tình yêu tương giao là Chúa Thánh Thần, Đấng hợp nhất Chúng Ta trong một mối liên kết tình yêu, để làm cho Chúng Ta nên Một.

Con Ta là mạch của nguồn suối này. Nhân loại có thể đến và kín múc thứ nước cứu độ luôn luôn trào tràn từ Thánh Tâm Người!

Nhưng các con phải xác tín về sự hiện hữu của nguồn suối Con Ta đã khai mở cho các con, để các con vững tin đó là nguồn suối mát rượi và thỏa thích! Vậy, các con hãy đến cùng Ta qua Con Ta, và một khi đã đến bên Ta, các con hãy thổ lộ những ước nguyện của các con cho Ta. Ta sẽ cho các con nhìn thấy nguồn suối ấy bằng cách tỏ mình cho các con một cách tỏ tường. Khi các con nhận biết Ta, cơn khát của các con sẽ được thỏa mãn, các con sẽ được hồi sinh, bệnh tật của các con sẽ được chữa lành, sợ hãi của các con sẽ biết tan. Niềm vui của các con sẽ lớn lao và tình yêu của các con sẽ cảm thấy an toàn hơn bao giờ hết.
Nhưng các con sẽ thưa với Ta, làm sao chúng con có thể đến được với Chúa? Ôi, các con hãy đi con đường tín thác, hãy gọi Ta là Cha, hãy yêu mến Ta trong tinh thần và chân lý, và như thế là đủ để thứ nước bổ dưỡng và thần diệu này làm giãn cơn khát của các con.

Nhưng nếu thực sự muốn thứ nước này đem lại cho các con tất cả những gì các con cần để nhận biết để yêu mến Ta, và nếu cảm thấy lạnh nhạt và hững hờ, các con hãy gọi Ta bằng tiếng Cha thân thương, và Ta sẽ đến với các con. Nguồn suối của Ta sẽ đem lại cho các con lòng mến, niềm tín thác và mọi sự các con cần thiết để các con mãi mãi được Hiền Phụ và Đấng Tạo Hóa của các con yêu thương.

Vì Ta hết lòng khát mong được tất cả các con nhận biết, để tất cả các con được cảm hưởng ngay trên trần gian này, lòng nhân lành và ngọt ngào của Ta, các con hãy trở nên tông đồ cho những người vẫn chưa nhận biết Ta.

Ta sẽ chúc lành cho lao nhọc và nỗ lực của các con, và chuẩn bị một vinh quang lớn lao cho các con trên cõi muôn đời với Ta!

Hỡi các con của Ta, Ta là đại dương tình yêu, và đó là một bằng chứng nữa về tình yêu hiền phụ của Ta, dành cho tất cả các con, không ngoại trừ một ai, bất kể độ tuổi, địa vị hoặc quốc gia của các con. Ta cũng không loại trừ những xã hội dị biệt, những giáo phái, những tín đồ, những người vô tín, những người thờ ơ. Ta ôm ấp trong tình yêu này tất cả những thụ tạo hữu trí, những thụ tạo làm nên nhân loại.

Ta là đại dương yêu thương, và đây là bằng chứng về điều đó. Ta đã cho các con thấy nguồn suối từ cung lòng của Ta, trào ra để làm cho các con giãn khát. Và giờ đây, để các con nhìn thấy lòng nhân ái của Ta dành cho mọi người, Ta sẽ cho các con nhìn thấy đại dương yêu thương bao la của Ta, để các con có thể nhắm mắt gieo mình vào đó. Tại sao? Để khi gieo mình vào đại dương này, khi tắm gội trong biển yêu thương này, các linh hồn cay đắng vì những lỡ lầm và tội lụy sẽ không còn phải đắng cay. Khi lên khỏi đại dương này, họ sẽ mạnh khỏe và hạnh phúc hơn, và đã biết sống tốt lành và đầy yêu thương. Nếu vì vô tri hoặc yêu đuối, nhỡ ra các con sa ngã trở lại vào tình trạng cay đắng thì Ta vẫn là một đại dương yêu thương, sẵn sàng tiếp nhận giọt cay đắng ấy, biến đổi nó nơi lòng yêu thương nhân hậu, và làm cho các con nên thánh thiện như Ta, Người Cha của các con.

Hỡi các con cái của Ta! các con có muốn sống một cuộc đời dương thế trong hòa bình và an vui không? Các con hãy đến và gieo mình vào đại dương bao la này, và mãi mãi lưu lại trong đó. Khi các con làm việc và sống cuộc sống thường nhật của mình, cuộc sống đó sẽ được thánh hóa nhờ đức ái.

Đối với các con không bước theo chân lý của Ta, Ta (các) ước mong được ôm ấp các con vào lòng sủng ái hiền phụ của Ta hơn nữa, để các con biết mở mắt trước ánh sáng giờ đây đang chiếu soi càng lúc càng rạng ngời hơn.

Đây là thời gian của ân sủng đã được dự kiến và trông đợi từ khởi thủy thời gian! Ta ở đây để đích thân đối thoại với các con. Ta đến như một người cha rất dịu hiền và trìu mến của các con. Ta cúi xuống, quên mình, để nâng các con lên với Ta, và bảo đảm ơn cứu độ cho các con. Tất cả các con hiện giờ đang sống, và cả những (người) con còn trong hư vô, nhưng sẽ sống từ thế kỷ này sang thế kỷ khác cho đến ngày tận thế, các con hãy nhớ rằng, các con không bơ vơ đâu: Một Người Cha tưởng nghĩ đến các con và cho các con được thông phần những đặc ân khôn lường của tình yêu Người. Các con hãy đến nguồn suối mãi mãi trào ra, từ cung lòng hiền phụ của Ta. Các con hãy nếm hưởng hương vị ngọt ngào của thứ nước bổ dưỡng này, và khi đã cảm hưởng được tất cả năng lực ngọt ngào của nó nơi linh hồn mình, năng lực làm thỏa mãn tất cả những nhu cầu của các con, các con hãy gieo mình vào đại dương yêu thương của Ta, để chỉ sống cho Ta, chết cho bản thân và sống muôn đời trong Ta.

(Mẹ Eugenia ghi chú: "Trong một cuộc đối thoại thân mật, Chúa Cha đã phán bảo tôi: "Nguồn suối ấy là biểu tượng thượng trí của Ta; đại dương là biểu tượng tình yêu của Ta và lòng tín thác của con. Khi muốn uống nguồn suối này, con hãy học Ta để hiểu biết Ta, và khi đã hiểu biết Ta, con hãy gieo mình vào đại dương yêu thương của Ta, bằng cách tín thác tận tuyệt vào Ta đến mức biến đổi bản thân con: Ta không thể cưỡng lại điều ấy. Lúc đó, Ta sẽ tha thứ các lỗi lầm của con và trào đổ ân huệ trọng đại nhất xuống cho con.")

Ta ngự giữa các con. Phúc cho những ai tin nhận chân lý này và tận dụng thời gian mà Thánh Kinh đã nói đến: "Rồi sẽ đến một thời Thiên Chúa sẽ được nhân loại tôn vinh và yêu mến như Người khao khát."

Thánh Kinh còn hỏi: "Tại sao?" và trả lời: "Bởi vì một mình Người xứng đáng với vinh dự, tình yêu, và lời ca ngợi muôn đời."

Môsê đã lãnh nhận giới răn này từ nơi Ta để truyền lại cho nhân loại, đó là giơi răn đầu tiên trong mười giới răn: "Hãy yêu mến và thờ phượng Thiên Chúa."
Những con đã là Kitô hữu có thể nói rằng: "Từ khi chào đời hoặc từ khi trở lại, chúng con vẫn yêu mến Chúa như chúng con thường đọc trong kinh Lạy Cha: "Lạy Cha chúng con ở trên trời..!" Phải, hỡi các con, các con có quả thực yêu mến và tôn vinh Ta, khi các con đọc trong phần đầu của kinh 'Lạy Cha' nhưng các con hãy đọc tiếp những lời cầu khác, rồi các con sẽ thấy: "Chúng con nguyện danh Cha cả sáng!" Phải chăng danh Ta đã được cả sáng?
Các con hãy đọc tiếp: "Nước Cha trị đến!" Nước Ta đã trị đến hay chưa?
Các con sốt sắng tôn vinh vương quyền của Chúa Giêsu, Con Ta, điều ấy thật chính đáng, và trong Người, các con vẫn tôn vinh Ta! Nhưng liệu các con có khước từ Hiền Phụ của các con vinh quang cao quý khi tuyên nhận Người là 'Vua' hoặc ít là để Ta hiển trị cho đến khi toàn thể nhân loại nhận biết và yêu mến Ta hay không?

Ta ước ao các con cử hành kính Vương Quyền của Con Ta, để đền tạ những sỉ nhục Người đã phải chịu trước tòa án Philatô, và bị quân dữ đánh đòn thân xác thánh thiện và vô tội của Người. Ta yêu cầu các con đừng bãi bỏ ngày lễ này, nhưng ngược lại, hãy cử hành một cách sốt sắng và trang trọng; vì để thực sự nhận biết Vị Vua ấy, Đấng Sáng Lập của vương quốc này.

Quả thật, hỡi các con của Ta, Giáo Hội Ta đã ủy thác cho Con Ta thành lập sẽ hoàn tất công việc của mình bằng tôn vinh Đấng là Tác Giả của Giáo Hội: Hiền Phụ và Tạo Hóa của các con.

Hỡi các con của Ta, một số con có thể trả lời rằng: "Giáo Hội vẫn không ngừng phát triển. Các Kitô hữu ngày càng tăng số, điều đó đủ là bằng chứng cho thấy Giáo Hội đã viên mãn!" Các con của Ta, các con hãy biết rằng Cha các con vẫn luôn chăm sóc Giáo Hội từ khi nó được thành hình. Và cùng với Thánh Tử và Thánh Thần của Ta, Ta đã muốn cho Giáo Hội được vô ngộ qua đại diện của Ta là Ðức Giáo Hoàng. Tuy nhiên, nếu các Kitô hữu đã biết tường tận về Ta, Người Cha dịu hiền và nhân ái, tốt lành và quảng đại, có lẽ họ đã sống đạo một cách sốt sắng và thành tâm hơn nữa, điều này chẳng lẽ không đúng hay sao?
Hỡi các con của Ta, nếu các con biết mình có một Người Cha hằng nghĩ đến và yêu thương các con vô cùng, các con sẽ nỗ lực để trung thành hơn với các bổn phận Kitô Giáo, cũng như các bổn phận công dân, để sống chính trực và trả lại công bình cho Thiên Chúa và nhân loại, điều này chẳng lẽ không đúng hay sao?
Nếu như các con biết Người Cha ấy yêu thương các con hết thảy, không phân biệt một ai, và gọi tất cả (các)con bằng danh xưng con cái ngọt ngào, chẳng phân biệt một ai, có lẽ như những người con dấu ái, các con đã yêu mến Ta, và tình yêu này, dưới ơn thúc động của Ta, sẽ trở nên một tình yêu tích cực, vươn rộng đến tất cả những người chưa biết Giáo Hội, và những người thậm chí chưa biết đến Đấng đã tác thành nên họ và Người Cha của họ, điều này chẳng lẽ không đúng hay sao?

Nếu có ai đến và nói cho các linh hồn đã buông theo những mê tín của họ, hoặc cho rất nhiều người khác, những kẻ gọi Ta là Thiên Chúa vì biết Ta hiện hữu, nhưng không biết Ta ở gần họ; nếu có ai đã nói cho họ rằng Đấng Tạo Hóa của họ cũng chính là Cha của họ, Người nghĩ tưởng và quan tâm tới họ, Người bảo bộc họ với lòng sủng ái thân mật trong những buồn phiền và chán chường của họ, điều ấy sẽ đem lại ơn hoán cải cho những kẻ cứng lòng nhất, và những cuộc hoán cải ấy sẽ càng nhiều hơn và vững tâm hơn, tức là kiên trung hơn.

Một số các con, khi xem xét công cuộc tình yêu Ta đang thực hiện giữa nhân loại, sẽ tìm cớ chỉ trích và nói: "Các vị thừa sai, sau khi đã đến những đất nước xa xăm, lại không rao giảng cho lương dân về Thiên Chúa, về sự tốt lành và lòng thương xót của Người hay sao? Các vị ấy vẫn rao giảng về Thiên Chúa, còn giảng thêm gì về Người nữa đây?"

Các vị thừa sai đã và vẫn đang rao giảng về Thiên Chúa theo như các ngài biết, nhưng Ta bảo đảm với các con, Ta thực sự thế nào thì các con chưa biết đâu, vì thế Ta đến để xưng mình là Cha của mọi người và là Người Cha rất dịu hiền, để biến đổi thứ tình yêu đã bị biến dạng vì nỗi sợ hãi của các con.

Ta đến và trở nên tương tự như các thụ tạo của Ta, để chấn chỉnh tư tưởng các con về một Thiên Chúa công bằng đến sợ hãi, vì Ta thấy có nhiều người sống trọn một đời, mà không bao giờ tâm sự với Người Cha duy nhất của họ, Đấng chỉ có một ước vọng là làm cho kiếp sống dương thế của họ được thanh nhàn hơn, và sẽ ban cho họ một cuộc sống thần linh trên thiên đàng.

Đây là bằng chứng cho thấy các linh hồn chẳng biết gì về Ta hơn các con, không hơn các con một tư tưởng nào. Giờ đây, Ta sẽ ban cho các con ánh sáng này. Các con hãy ở lại trong ánh sáng ấy và đem nó đến cho mọi người. Đó sẽ là một phương thế hữu dụng để đem lại những cuộc hoán cải, và có thể đóng lại các cửa hỏa ngục, vì giờ đây, Ta lặp lại lời hứa của Ta, một lời hứa bền vững muôn đời:

TẤT CẢ NHỮNG AI GỌI TA BẰNG TIẾNG CHA, CHO DÙ CHỈ MỘT LẦN DUY NHẤT, SẼ KHÔNG PHẢI HƯ MẤT, NHƯNG SẼ ĐƯỢC BẢO ĐẢM VỀ CUỘC SỐNG MUÔN ĐỜI CỦA HỌ, GIỮA CÁC LINH HỒN ƯU TUYỂN. 

Với những con nào lao nhọc vì danh Ta và hiến thân làm việc cho Ta được nhận biết, tôn vinh và yêu mến, Ta bảo đảm phần thưởng các con sẽ trọng hậu, bởi vì Ta sẽ tính đến tất cả, kể cả nỗ lực nhỏ mọn nhất của các con, và Ta sẽ ban thưởng gấp trăm cho các con trong cõi đời đời.

Như Ta đã nói với các con, cần phải thực hiện trong Giáo Hội thánh thiện một lòng sùng kính tôn vinh rất đặc biệt đối với Tác Giả của xã hội này, Đấng đã đến để thiết lập và là Linh Hồn của Giáo Hội, đó là Thiên Chúa Ba Ngôi: Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.

Trong xã hội này vẫn còn một khuyết điểm cho đến khi nào Ba Ngôi được tôn vinh bằng một việc sùng kính đặc biệt trong Giáo Hội và toàn thể nhân loại. Ta đã cho một số linh hồn nhận thức về khuyết điểm này, nhưng đa số các linh hồn ấy, vì quá nhút nhát, đã không đáp ứng lời kêu gọi của Ta. Những kẻ khác thì can đảm trình bày với những người hữu quan, nhưng khi gặp thất bại, họ lại không kiên trì.

Hiện nay, giờ của Ta đã đến. Ta đích thân đến để làm cho nhân loại, con cái của Ta, biết được điều mà cho đến nay họ vẫn chưa hiểu biết hoàn toàn. Chính Ta sẽ đem đến ngọn lửa lề luật tình yêu, ngõ hầu qua phương thế này, lớp đá băng dầy cộm đang bao phủ nhân loại sẽ chảy ra và bị phá tan.

Ôi, nhân loại dấu yêu! Ôi! những người con của Ta, các con hãy gỡ mình cho khỏi, những xiềng xích mà qủy dữ cho đến nay vẫn trói buộc các con bằng cách gợi lên trong các con một sự sợ hãi đối với Người Cha, Đấng là Tình Yêu tinh ròng! Các con hãy đến cùng Ta, hãy đến gần hơn, các con có đủ quyền để đến bên Cha các con; các con hãy mở rộng tâm hồn, hãy cầu nguyện cùng Con Ta để Người phù trợ các con hiểu biết hơn về lòng nhân lành của Ta dành cho các con.

Các con là tù nhân của nạn mê tín và những luật lệ của qủy dữ, các con hãy xa rời tình trạng nô lệ nghiệt ngã ấy, và hãy đến với chân lý của các chân lý. Các con hãy nhìn nhận Đấng đã tác thành các con và là Người Cha của các con. Các con đừng gắng sức đòi hỏi những quyền lợi cho bản thân, đừng tôn thờ và sùng kính những kẻ cho đến nay đã dẫn dắt các con, sống một cuộc đời vô ích, nhưng các con hãy đến cùng Ta, Ta đang chờ đợi tất cả các con, bởi vì mọi người đều là con cái của Ta. Những con nào đang sống trong ánh sáng chân thực, các con hãy nói cho người ta biết rằng: thật ngọt ngào biết bao khi được sống trong chân lý! Các con cũng hãy nói cho các tín hữu, cho những thụ tạo dấu
yêu, những con cái của Ta, biết rằng: thật ngọt ngào biết bao khi tưởng nghĩ đến một Người Cha nhìn thấy mọi sự, thấu suốt mọi sự, chu cấp mọi sự, Đấng vô cùng tốt lành, Đấng dễ dàng tha thứ, Đấng chỉ trừng phạt một cách miễn cưỡng và khoan giãn. Các con hãy nói cho họ hãy đến với Ta: Ta sẽ giúp đỡ, Ta sẽ làm gánh nặng của họ trở nên nhẹ nhàng, và cuộc sống lầm than của họ trở nên thư thái. Ta sẽ phấn khích họ bằng tình yêu hiền phụ của Ta, làm cho họ được hạnh phúc trong thời gian và trong cõi đời đời.

Và các con của Ta, hỡi những người con đã đánh mất đức tin và lầm lũi trong tối tăm, các con hãy ngước mắt lên, các con sẽ nhận thấy những tia sáng đang soi chiếu cho các con. Ta là mặt trời chiếu sáng, sưởi ấm và sưởi ấm mãi. Các con hãy nhìn xem và hãy tin nhận Ta là Tạo Hóa, là Hiền Phụ, và là Thiên Chúa duy nhất của các con. Chỉ vì yêu thương các con, nên Ta đã đến yêu cầu các con yêu mến Ta, để tất cả các con đều được cứu độ.

Bằng cách làm cho lời kêu nài yêu thương hiền phụ của Ta vang lên, Ta phán dạy toàn thể nhân loại trên khắp thế giới rằng, tình yêu vô cùng mà Ta muốn các con hiểu biết là thực tại vững bền.

Các con hãy yêu mến, yêu mến, và luôn luôn yêu mến, nhưng còn phải tỏ cho tha nhân biết cách yêu mến Người Cha này nữa, để từ nay, Ta có thể làm cho hết thảy các con nhìn thấy Người Cha hằng thiết tha yêu thương các con.
Và các con, hỡi những người con dấu yêu của Ta là các linh mục và tu sĩ, Ta kêu nài các con hãy làm cho nhân loại, nhận biết tình yêu hiền phụ Ta dành cho họ, và cách riêng là cho các con. Các con phải ra sức làm theo thánh ý Ta được nên trọn nơi toàn thể nhân loại và nơi bản thân các con. Thánh ý ấy là Ta được nhận biết, tôn vinh, và yêu mến. Các con đừng để tình yêu của Ta bất động trong một thời gian lâu dài, bởi vì trong ước vọng của mình, Ta khát khao được yêu mến!
Thế kỷ này là thế kỷ đặc ân hơn hết. Các con đừng để đặc ân này trôi qua, sợ rằng nó có thể bị rút lại! Các linh hồn cần một cảm nghiệm thần linh, và thời giờ đang cấp thiết; các con đừng sợ gì cả, Ta là Cha của các con; Ta sẽ giúp các con trong những nỗ lực và công việc của các con. Ta luôn luôn nâng đỡ cho các con được hoan hưởng bình an và niềm vui của tâm hồn ngay ở hạ giới này, làm cho tác vụ những công cuộc nhiệt tâm của các con được trổ sinh hoa trái. Đây là một tặng ân không lường, bởi vì linh hồn bình an và hoan lạc, đã được một tiền cảm thiên đàng, trong khi trông đợi phần thưởng muôn đời của họ.

Ta thông ban cho Đại Diện của Ta trên trần gian là Ðức Thánh Cha một nhiệt tâm rất đặc biệt, đối với công cuộc truyền giáo, cho những đất nước xa xăm, nhất là nhiệt tâm lớn lao muốn truyền bá khắp thế giới, lòng sùng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu, Thánh Tử của Ta. Giờ đây, Ta ủy thác cho ngài công cuộc chính Chúa Giêsu đã đến trần gian để thực hiện: đó là làm vinh danh Ta qua việc làm cho Ta được nhận biết đích xác, như Ta đang phán dạy với toàn thể nhân loại, những thụ tạo và con cái của Ta. Nếu loài người đi sâu Thánh Tâm Chúa Giêsu trong tất cả những ước vọng và vinh quang của Người, có lẽ sẽ nhận ra khát vọng nồng nhiệt nhất của Thánh Tâm ấy chính là tôn vinh Chúa Cha, Đấng đã sai Người đến, và nhất là để cho vinh quang của Ta vẫn bị giảm sút như từ trước đến nay. Người ước mong nhân loại có thể và phải dâng tiến một vinh quang trọn hảo cho Ta, Hiền Phụ, và Tạo Hóa, lại là Tác Giả công trình cứu độ của họ nữa! 

Ta đang yêu cầu nhân loại điều họ có thể dâng lên cho Ta: đó là niềm tín thác, tình yêu, và lòng tri ân của họ. Ta ước mong được nhận biết, tôn vinh và yêu mến, không phải vì Ta cần các thụ tạo và việc thờ phượng của họ; nguyên nhân duy nhất của việc Ta xuống với nhân loại là để cứu độ và ban cho họ thông phần vinh quang của Ta. Hơn nữa, nơi lòng nhân lành và tình yêu của Ta, Ta nhận ra những hữu thể - Ta đã đưa ra từ hư vô và đã nhận làm con cái đích thực của Ta- đang sa ngã quá đông vào cảnh khốn nạn muôn đời cùng với các qủy dữ. Như thế, họ không hoàn thành được mục đích họ được tác thành, họ đang đánh mất thời gian cũng như hạnh phúc đời đời của chính họ!

Nếu Ta có ước muốn gì, thì giờ đây trước tiên là được nhìn thấy một lòng nhiệt thành hơn nữa nơi những người công chính, một con đường bằng phẳng cho việc hoán cải các tội nhân, hoán cải chân thành và kiên vững, và cuộc quay về mái nhà Hiền Phụ của những đứa con hoang đàng. Ta đang nói riêng về những người Do Thái và tất cả những người khác, những thụ tạo và con cái của Ta, chẳng hạn những người thuộc các bè đảng, bè rối, Tam Ðiểm, những tín hữu đáng thương, những người phạm thánh, và những giáo phái bí ẩn. Ta muốn toàn thể thế giới hãy nhận thực có một Thiên Chúa và một Đấng Tạo Hóa. Họ vẫn chưa biết gì về Thiên Chúa, Đấng sẽ nói về sự vô tri của họ không những một, nhưng là hai lần nữa; họ không biết Ta là Người Cha của họ.

Hãy tin Ta, hỡi những người con đang lắng nghe Ta khi đọc những dòng chữ này: nếu tất cả những người xa cách Giáo Hội Công Giáo đã được nghe nói có một Người Cha yêu thương họ, Đấng là Tạo Hóa và Thiên Chúa của họ, Người Cha mong ước ban cho họ cuộc sống muôn đời, thì nhiều người trong số ấy, thậm chí những người ngoan cố nhất, có lẽ sẽ đến cùng Người Cha mà các con đã nói cho họ biết.

Nếu không thể đến và trực tiếp nói với họ, các con hãy tìm kiếm những phương thế khác: hàng ngàn những cách trực tiếp và gián tiếp. Các con hãy sử dụng chúng với tinh thần tông đồ đích thực và lòng sốt sắng cao độ. Ta đoan hứa với các con, nhờ một ân huệ đặc biệt, những nỗ lực của các con sẽ sớm được tôn vinh bằng sự thành công. Các con hãy trở nên tông đồ cho lòng nhân lành hiền phụ của Ta và nhờ nhiệt tâm Ta sẽ ban cho tất cả các con, các con sẽ trở nên hăng say và mạnh mẽ trong công việc nơi các linh hồn.

Ta sẽ luôn ở bên các con và ở trong các con: nếu có hai người trong các con rao giảng, Ta sẽ ở cùng các con; nếu có đông hơn nữa, Ta sẽ ở giữa các con; như thế, các con sẽ rao giảng những điều Ta soi sáng cho các con rao giảng, và Ta sẽ chuẩn bị cho thính giả các con một lòng trí thích hợp để lắng nghe các con.
Như thế, nhân loại sẽ được tình yêu chinh phục và sẽ được cứu độ đời đời. Về phương thế tôn vinh Ta như Ta ước muốn, tất cả những gì Ta đòi hỏi các con chỉ là một niềm tín thác lớn lao. Các con đừng tưởng Ta thèm khát những hành vi nhiệm nhặt hoặc khổ chế; Ta không muốn các con đi chân không, hoặc để mặt mũi nhem nhuốc, hoặc rắc tro trên mình. Không, không! Ước nguyện tha thiết nhất của Ta là các con hãy sống đúng là con cái của Ta, một cách đơn sơ và tín thác nơi Ta!

Ta, Người Cha rất dịu hiền khả ái, cùng với các con, sẽ trở nên mọi sự cho mọi người. Ta sẽ có những lời rất thân thiết với các con, ban mình cho tất cả các con, và trở nên nhỏ bé để làm cho các con trở nên cao trọng trong cõi đời đời.

Đa số những người vô tín, những kẻ gian ác và nhiều cộng đồng vẫn lỳ lợm trong sự xấu xa và vô tín, bởi vì họ tưởng Ta yêu sách những điều bất khả thi và họ phải lụy phục những giới điều của Ta, như những nô lệ trước một chủ nhân khắc nghiệt, một người mà quyền thế cùng tính kiêu hãnh, đã làm cho ông ta xa cách những thuộc quyền, bắt họ phải suy phục và sùng kính ông. Không! Không! hỡi các con của Ta! Ta biết cách tự trở nên nhỏ bé, nhỏ hơn các con có thể tưởng.

Tuy nhiên, điều Ta thực sự đòi hỏi là việc trung thành tuân giữ các giới luật của Ta đã truyền cho Giáo Hội, để các con thực sự trở nên những thụ tạo hữu trí, không vì tình trạng thiếu kỷ luật và những khuynh hướng xấu xa mà giống như những con vật, để các con gìn giữ được kho tàng là linh hồn Ta đã ban cho các con, một linh hồn được trang điểm đầy đủ vẻ mỹ lệ thần linh!

Vậy, theo ước muốn của Ta, các con hãy thực thi điều Ta đã dạy: hãy tôn vinh Ta bằng một việc sùng kính đặc biệt. Ước chi điều này làm cho các con nhận biết thánh ý Ta là trào đổ cho các con nhiều ân phúc và cho các con thông phần sung mãn vào quyền năng và vinh quang của Ta, đơn giản chỉ để cho các con hạnh phúc, để cứu độ các con, và tỏ cho các con thấy ước nguyện độc nhất của Ta là yêu thương các con và được các con yêu mến lại.

Nếu các con yêu mến Ta như những con cái trung tín, các con cũng phải yêu mến và tôn kính suy phục Giáo Hội và những đại diện của Ta. Đó không phải là thứ tôn kính như hiện nay của các con là làm cho các con xa lánh Ta, bởi vì các con sợ hãi Ta. Sự tôn kính giả tạo hiện giờ của các con là một sự bất công với sự công chính, đó là một thương tích các con đã gây cho phần nhạy cảm nhất nơi Trái Tim Ta; các con đang lãng quên, đang khinh thị tình yêu hiền phụ của Ta dành cho các con.

Điều làm Ta rất cực lòng đối với Israel, dân Ta, và làm Ta vẫn hết sức đau đớn đối với nhân loại ngày nay, là thứ tôn kính giả dối của các con đối với Ta. Quả thật, kẻ thù nhân loại đã dùng điều ấy để đẩy họ sa vào nạn thờ ngẫu tượng và các bè đảng. Hắn đang và tiếp tục dùng điều ấy để chống lại các con, khi lôi kéo các con xa rời chân lý, xa lìa Giáo Hội của Ta và chính Ta.

Ôi! các con đừng để bị bất kỳ một kẻ thù nào dắt đi nữa; hãy tin vào chân lý đang được mặc khải cho các con và hãy bước đi trong ánh sáng của chân lý ấy.
Hỡi những người con còn ở ngoài Giáo Hội Công Giáo của Ta, các con hãy nhận thức rằng các con không bị loại trừ khỏi tình yêu hiền phụ của Ta. Ta lên tiếng thiết tha kêu mời các con, bởi vì các con cũng là con cái của Ta. Cho đến nay, nếu như các con đã sống trong những cạm bẩy của qủy dữ, thì các con hãy nhận ra nó đã lừa lọc các con. Các con hãy đến cùng Ta, Người Cha của các con, và Ta sẽ đón nhận các con với niềm hân hoan và yêu thương!

Và hỡi những người con chỉ biết có tôn giáo mà trong đó các con đã lớn lên, và tôn giáo ấy không phải tôn giáo chân chính, các con hãy mở mắt ra. Đây là Người Cha của các con, Đấng đã dựng nên các con và muốn cứu độ các con. Ta đến để đem cho các con chân lý và ơn cứu độ. Ta thấy các con không biết Ta mà cũng chẳng nhận thức rằng, tất cả những gì Ta muốn cho các con là hãy nhận biết Ta là Hiền Phụ, là Tạo Hóa, và là Đấng Cứu Độ của các con. Chính vì sự vô tri ấy mà các con không thể yêu mến Ta. Vì thế, các con hãy hiểu rằng Ta không xa cách các con như các con nghĩ đâu.

Làm sao Ta có thể bỏ mặc các con lẻ loi sau khi đã dựng nên các con và yêu thương nhận các con làm nghĩa tử của Ta? Ta dõi theo các con mọi nơi, Ta bảo bọc các con mọi lúc, để mọi sự điều trở nên một lời khẳng định về lòng rộng rãi mênh mang của Ta dành cho các con, bất chấp sự thờ ơ của các con đối với lòng nhân lành vô cùng của Ta. Sự thờ ơ này khiến các con nói rằng: "Thiên nhiên cung cấp cho chúng tôi mọi sự, nó làm chúng tôi sống và chết." Đây là thời gian của ơn thánh và ánh sáng. Vậy các con hãy công nhận Ta là Thiên Chúa chân thực độc nhất!

Để tặng ban cho các con hạnh phúc đích thực ở đời này và đời sau, Ta muốn các con hãy thực thi điều Ta đang đề nghị với các con trong ánh sáng này. Thời giờ rất cấp bách, các con đừng đánh mất khối tình yêu khả nghiệm đang được dành cho trái tim các con. Ta yêu cầu mọi người hãy tham dự Thánh Lễ ấy trong phụng vụ: điều này rất đẹp lòng Ta! Sau đó, Ta sẽ đề nghị thêm một vài bản kinh ngắn, nhưng Ta không muốn chất gánh nặng cho các con! Điều quan trọng nhất của việc tôn vinh Ta, như Ta đã nói cho các con, là thiết lập một ngày lễ tôn vinh Ta và phụng sự Ta trong tinh thần đơn sơ của những người con đích thực của Thiên Chúa, Hiền Phụ, Tạo Hóa và Đấng Cứu Độ của nhân loại.

Đây là một bằng chứng nữa về tình yêu hiền phụ của Ta dành cho nhân loại. Hỡi các con của Ta, Ta sẽ không nói về tất cả khối tình yêu bao la vô cùng của Ta, bởi vì các con chỉ cần mở Sách Thánh, nhìn lên tượng chuộc tội, nhà tạm, và bí tích Thánh Thể, là nhận ra mức độ Ta đã yêu thương các con!

Tuy nhiên, để các con thấy cần phải làm thỏa nguyện thánh ý của Ta dành cho các con và làm cho Ta được nhận biết và yêu mến hơn, trước khi chấm dứt những lời này, những lời chỉ là căn bản của công cuộc tình yêu Ta giữa nhân loại, Ta muốn nêu lên cho các con một số trong muôn vàn bằng chứng tình yêu của Ta dành cho các con!

Bao lâu nhân loại chưa sống trong chân lý, họ không thể cảm hưởng tự do đích thực. Hỡi những người con sống ngoài bộ luật chân thật của Ta, Ta đã dựng nên các con để tuân giữ bộ luật ấy, các con tưởng mình có niềm vui và bình an. Nhưng tận thâm tâm, các con cảm thấy không có bình an, cũng chẳng có niềm vui đích thực, và các con không hưởng được tự do đích thực của Đấng đã tạo dựng các con, là Thiên Chúa và Người Cha của các con!

Còn các con, hỡi những người trong bộ luật chân thực, hay đúng hơn, đã hứa tuân giữ bộ luật mà Ta đã ban hầu đảm bảo phần rỗi cho các con, nhưng đã để cho tính mê, nết xấu lôi kéo vào đàng tà. Các con đã lạc xa bộ luật ấy vì cuộc sống tồi tàn. Các con tưởng mình hạnh phúc hay sao? Không, các con cảm thấy tâm hồn không thanh thản. Các con tưởng rằng khi kiếm tìm lạc thú và những niềm vui trần tục, tâm hồn các con rốt cuộc sẽ được thỏa mãn hay sao? Không, để Ta nói cho các con biết, các con sẽ chẳng bao giờ tự do hoặc hạnh phúc đích thực cho đến khi nào các con nhìn nhận Ta là Người Cha của các con và chấp nhận chiếc ách của Ta, hầu trở nên con cái của Thiên Chúa, Người Cha của các con.

Tại sao? Bởi vì Ta đã tạo dựng các con vì một mục đích duy nhất, đó là nhận biết, yêu mến và phụng sự Ta, giống như một con trẻ đơn sơ và tín thành phụng sự cha nó!

Ngày xưa trong thời Cựu Ước, người ta đã sống như con vật, không giữ được dấu chỉ nào của phẩm giá con cái Thiên Chúa, Người Cha của họ. Vì thế, để làm họ nhận ra Ta đã muốn nâng họ lên phẩm giá cao qúy làm con cái Thiên Chúa, nhiều khi Ta đã buộc lòng tỏ ra rất nghiêm thẳng. Về sau, khi nhìn thấy một số người có đủ suy luận để cuối cùng cũng hiểu biết, tức là vươn lên khỏi hàng động vật, Ta mới bắt đầu trào đổ những ân phúc cho họ, giúp họ chiến thắng những kẻ không nhận ra và không giữ được phẩm giá của chúng.

Và khi con người càng ngày càng tăng số, Ta đã sai Con Ta đến với họ. Người được ban mọi hoàn thiện thần linh, vì Người là Con của một Thiên Chúa Toàn Thiện. Chính Người chỉ cho nhân loại những con đường dẫn đến hoàn thiện. Qua Người, Ta đã nhận các con làm con cái đích thực trong tình yêu vô cùng của Ta. Từ đó, Ta không bao giờ gọi các con chỉ là "thụ tạo", nhưng là "con cái"
Ta đã bao bọc các con trong tinh thần đích thực của một luật mới, không những tách biệt các con khỏi những con vật, như những kẻ thời luật xưa, mà con nâng các con vượt trên những người thời Cựu Ước nữa. Ta đã nâng hết thảy các con lên phẩm giá làm con của Thiên Chúa. Phải, các con là con cái của Ta, và các con phải thưa với Ta rằng: Ta là Cha của các con. Nhưng các con hãy tín thác vào Ta như những con trẻ, bởi vì thiếu niềm tín thác này, các con sẽ không bao giờ được tự do thực sự. Tất cả những gì Ta đang phán dạy các con đây là để các con nhận ra, Ta đến để thực hiện công cuộc tình yêu này, để ban cho các con một sức phù trợ mãnh liệt, hầu dứt bỏ cảnh nô lệ nghiệt ngã đã giam hãm linh hồn các con, và để các con được hưởng sự tự do đích thực, sự phát sinh hạnh phúc. Sánh với sự tự do này, mọi lạc thú trần gian đều không là gì cả. Các con hãy vươn lên phẩm giá con cái của Thiên Chúa và học cho biết tôn trọng địa vị cao cả của chính các con. Khi ấy, hơn bao giờ hết, Ta sẽ là Người Cha của các con, Người Cha vô cùng khả ái và đầy xót thương hơn mọi người cha.

Với công cuộc tình yêu này, Ta đến để đem lại bình an. Ta sẽ cho một tia sáng bình an rọi chiếu trên những ai tôn vinh Ta và tín thác nơi Ta, để họ được thanh thản giữa mọi gian truân và ưu tư, đau khổ và khốn cùng, nhất là họ sẽ kêu cầu và yêu mến Ta như Người Cha của họ, Ta sẽ ban bình an cùng với sự quan phòng của Ta cho họ. Nếu các công nhân, thương gia, nghệ nhân kêu cầu và tôn vinh Ta, Ta sẽ ban bình an và sức mạnh của Ta cho họ, Ta sẽ tỏ là Người Cha nhân lành thương xót. Nếu từng cộng đoàn Kitô Giáo kêu cầu Ta và tôn vinh Ta, Ta sẽ ban bình an của Ta cho họ, Ta sẽ là Người Cha vô cùng dấu yêu, và với quyền năng của mình, Ta sẽ đảm bảo phần phúc muôn đời cho các linh hồn.
Nếu toàn thể nhân loại kêu cầu và tôn vinh Ta, Ta sẽ trào đổ tinh thần bình an như sương mai phúc lộc xuống cho họ.

Bất kỳ quốc gia nào kêu cầu và tôn vinh Ta, sẽ không còn chia rẽ, không còn chiến tranh, bởi vì Ta là Chúa sự bình an, và Ta ở đâu, thì ở đó không thể có chiến tranh.

Các con có muốn chiến thắng kẻ thù của các con không? Các con hãy kêu cầu Ta và các con sẽ chiến thắng.

Sau cùng, như các con biết, với quyền năng của Ta, Ta có thể làm được mọi sự. Phải, Ta đang thông ban quyền năng này cho tất cả các con, để các con sử dụng, bây giờ và mãi mãi. Ta sẽ luôn luôn tỏ ra là Người Cha của các con, miễn là các con phải tỏ ra là con cái của Ta.

Ta ước muốn gì qua công cuộc tình yêu này, nếu không phải là tìm được những tâm hồn hiểu biết Ta?

Ta là Toàn Thánh. Sự thánh thiện của Ta biểu thị hoàn hảo và sung mãn. Nhờ Thánh Thần của Ta, Ta ban cho các con sự thánh thiện ấy, sự thánh thiện mà Ta là Tác Giả; và những công nghiệp Thánh Tử của Ta, Ta ghi khắc sự thánh thiện ấy vào tâm hồn các con. Chính nhờ Thánh Tử và Thánh Thần của Ta, Ta sẽ đến với các con và ngự vào các con. Và trong các con, Ta tìm được chốn nghỉ ngơi cho mình.

Đối với một số linh hồn, những lời "Ta sẽ đến ngự vào các con" có vẻ như một mầu nhiệm, nhưng đó không phải là mầu nhiệm đâu! Bời vì sau khi đã chỉ thị cho Con Ta thiết lập bí tích Thánh Thể, Ta đã muốn đến với các con mỗi khi các con lãnh nhận Bánh Thánh!

Dĩ nhiên, ngay cả trước khi có Thánh Thể, không gì cản trở Ta đến với các con, bởi không có gì là không thể đối với Ta! Nhưng việc nhận lãnh bí tích này là một hành vi dễ hiểu, tỏ cho các con biết Ta đến với các con như thế nào!
Khi ngự trong lòng các con, Ta sẽ dễ dàng ban cho các con những gì Ta có, miễn là các con kêu xin Ta. Qua bí tích này, các con được kết hợp mật thiết với Ta. Chính trong sự mật thiết này, tình yêu chan chứa của Ta sẽ làm cho sự thánh thiện của Ta tràn lan trong linh hồn các con. Ta ban chan hòa tình yêu của Ta cho các con, vậy các con chỉ cần kêu xin Ta những nhân đức và sự hoàn thiện mà các con cần thiết, và các con có thể tin rằng, vào các giờ phút Thiên Chúa đang nghỉ ngơi nơi các thụ tạo của Người, các con sẽ không bị khước từ bất cứ điều gì.

Vì các con biết nơi nghỉ ngơi ưa chuộng của Ta, các con lại không hiến dâng cho Ta hay sao? Ta là Người Cha và là Thiên Chúa các con, các con lại nỡ từ chối điều ấy với Ta hay sao? Ôi, các con đừng để Ta phải khổ sở vì sự nhẫn tâm như thế với một Người Cha, Đấng đang van xin ân huệ độc nhất này cho chính mình.
Trước khi kết thúc thông điệp này, Ta muốn ngỏ lời rất đông các linh hồn đã tận hiến để phụng sự Ta. Hỡi các linh mục và tu sĩ, các con là những linh hồn ấy. Các con đã hiến thân phụng vụ Ta, hoặc trong nếp sống chiêm niệm, hoặc trong những công cuộc từ thiện và tông đồ. Đối với Ta, đó là một đặc ân trao ban do lòng nhân lành của Ta; về phần các con, đó là việc trung thành với ơn gọi, cùng với thiện chí của các con.

Đây là ước muốn của Ta: những con nào dễ dàng hiểu được những kỳ vọng của Ta dành cho nhân loại, các con hãy cầu nguyện với Ta, để hoàn tất công cuộc tình yêu của Ta nơi mọi linh hồn. Các con biết tất cả những khó khăn cần phải vượt qua để cứu vớt được một linh hồn! Phải đây là phương thế hữu hiệu giúp đỡ các con đưa nhiều linh hồn trở về với Ta: phương thế đó là làm cho Ta được nhận biết, yêu mến và tôn vinh. Ta muốn các con hãy là những người trước tiên thực hành điều ấy. Vui sướng biết bao khi trước tiên Ta được vào những ngôi nhà của các linh mục và tu sĩ! Vui sướng biết bao khi Ta thấy mình như một Hiền Phụ ở giữa con cái của tình yêu Ta! Ta sẽ hàn huyên với các con như những người bạn thân! Ta sẽ là người bạn tâm giao thân thiết nhất của các con! Ta sẽ là mọi sự cho các con. Ta sẽ đáp ứng tất cả những gì các con cần thiết! Đặc biệt, Ta sẽ là Người Cha tiếp nhận những thỉnh nguyện của các con, rồi rộng ban tình yêu, phúc lành, và sự ngọt ngào bao la của Ta cho các con.

Các con đừng khước từ niềm vui mà Ta ước mong được hoan hưởng với các con! Ta sẽ đáp lại cho các con gấp trăm, và vì các con tôn vinh Ta, Ta cũng sẽ tôn vinh các con, bằng cách chuẩn bị một vinh quang cao vời cho các con trong vương quốc Ta!

Ta là ánh sáng của ánh sáng: những nơi nào ánh sáng ấy chiếu soi sẽ có sự sáng, lương thực, và hạnh phúc. Ánh sáng ấy sẽ soi chiếu cho những khách lữ hành, những kẻ nghi nan, và những người vô tri. Ánh sáng ấy sẽ chiếu giãi cho tất cả các con, hỡi những người sống giữa thế gian tăm tối và tội lỗi. Nếu các con không có ánh sáng của Ta, các con sẽ sa vào vực thẳm sự chết muôn đời!
Sau cùng, ánh sáng ấy sẽ soi tỏ những con đường dẫn đến Giáo Hội Công Giáo chân chính cho những người đáng thương hiện đang là nạn nhân của mê tín. Ta sẽ tỏ mình như một Người Cha đối với những người đau khổ nhất trên trần gian, những bệnh nhân phung cùi nghèo khó. Ta sẽ tỏ ra là Người Cha của tất cả những ai đang bị bỏ rơi, những thành phần bị khước từ giữa mọi xã hội con người. Ta sẽ tỏ mình là Người Cha đối với những ai đau khổ, những bệnh nhân, và nhất là những người trong cơn hấp hối. Ta sẽ tỏ mình là Người Cha đối với tất cả các gia đình, các cô nhi, các người góa bụa, các tù nhân, các thợ thuyền, và các thanh niên. Ta sẽ tỏ mình là Người Cha của các bậc vương đế, là Người Cha của quốc gia họ. Các con hết thảy sẽ cảm nhận được lòng lân tuất và bao bộc của Ta, tất cả các con sẽ nhìn thấy quyền năng của Ta!
  • Phúc lành hiền phụ và thần linh của Ta ban cho mọi người. Amen!
  • Đặc biệt cho Con Yêu Qúy, Vị Đại Diện của Ta. Amen!
  • Đặc biệt cho con dấu yêu, vị giám mục của Ta. Amen!
  • Đặc biệt cho con dấu yêu của Ta, vị linh hướng của con. Amen!
  • Đặc biệt cho các ái nữ của Ta, các mẹ bề trên của con. Amen!
  • Cho toàn thể cộng đoàn của tình yêu Ta. Amen!
  • Cho toàn thể Giáo Hội và toàn thể hàng giáo sĩ. Amen!
  • Phúc lành đặc biệt cho Giáo Hội nơi Luyện Ngục. Amen! Amen!