Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011

22/ Sách Gióp [2]

Sách Gióp [2]
Sách Gióp (G 32,1–42,17)
Ba người này thôi không trả lời ông Gióp, vì họ nghĩ ông là người công chính. Nhưng ông Ê-li-hu, con ông Ba-rác-ên, người Bút, thuộc thị tộc Ram đã nổi giận với ông Gióp, vì ông này dám cho mình công chính hơn Thiên Chúa. Ông Ê-li-hu cũng nổi giận với ba người bạn vì họ đã không tìm được câu trả lời nào đáp lại ông Gióp, mà còn lên án Thiên Chúa nữa.

Đang khi họ tranh luận với ông Gióp, thì ông Ê-li-hu chờ, vì họ nhiều tuổi hơn ông. Nhưng khi thấy ba người không còn thốt ra câu trả lời nào nữa, thì ông Ê-li-hu nổi giận. Ông Ê-li-hu, con ông Ba-rác-ên, người Bút, lên tiếng nói :
            Tôi là một người trẻ, còn các ông là những người già,
            vì thế, tôi ngại ngùng sợ hãi
            không dám bày tỏ sự hiểu biết của tôi với các ông.
         Tôi tự nhủ : "Kẻ già mới có quyền ăn nói,
            người cao tuổi mới dạy lẽ khôn ngoan."
         Nhưng thực ra sinh khí trong con người,
            tức hơi thở của Đấng Toàn Năng, mới làm cho hiểu biết.
         Không phải tuổi tác làm cho người ta được khôn ngoan,
            và chưa chắc người già cả đã phân biệt được phải trái.
10         Vì thế tôi nói : "Xin hãy nghe tôi,
            tôi đây sẽ bày tỏ sự hiểu biết của mình."
11         Này tôi đã chờ đợi lời lẽ của các ông,
            đã mở tai nghe các ông lý luận ;
            đang lúc các ông tìm tòi chữ nghĩa.
12         Tôi đã chú ý theo dõi các ông,
            nhưng chẳng ai bắt bẻ được ông Gióp,
            không người nào đối đáp nổi lời lẽ của ông.
13         Vậy các ông đừng nói : "Chúng tôi đã tìm được khôn ngoan,
            chính Thiên Chúa dạy dỗ chúng tôi
            chứ không phải người phàm !"
14         Tôi sẽ không chuẩn bị lời lẽ,
            không theo kiểu các ông mà trả lời ông Gióp.
15         Họ sững sờ, không trả lời nữa, họ không có đủ lời.
16         Tôi chờ đợi vì họ không nói,
            họ ngưng lại và không trả lời nữa.
17         Đến lượt tôi, tôi sẽ trả lời,
            phần tôi, tôi sẽ bày tỏ sự hiểu biết của tôi.
18         Quả thật, tôi đầy ứ lời lẽ, thần khí ở trong tôi thúc giục tôi nói.
19         Phải, lòng dạ tôi như rượu ứ đầy, làm nứt vỡ các bầu da mới.
20         Tôi muốn nói cho lòng vơi nhẹ, nên mở miệng cất tiếng trả lời.
21         Tôi sẽ không về phe ai cả,
            cũng chẳng tâng chẳng bốc một người nào.
22         Tôi đâu biết tâng bốc ; chẳng vậy, Đấng đã làm ra tôi
            sẽ cất tôi đi trong khoảnh khắc.


33      Này ông Gióp, xin nghe tôi ngỏ lời,
            xin lắng nghe mọi lời lẽ của tôi.
         Giờ đây tôi mở miệng, lưỡi tôi thốt nên lời.
         Lòng dạ ngay thẳng của tôi trào ra lời uyên bác,
            môi miệng tôi nói lên chân lý tinh tuyền.
         Sinh khí của Thiên Chúa đã làm ra tôi,
            hơi thở của Đấng Toàn Năng đã cho tôi được sống.
         Nếu có thể, ông trả lời tôi xem,
            cứ phi bác tôi và giữ vững lập trường.
         Này, đối với Thiên Chúa, tôi đây cũng như ông,
            tôi được nắn ra từ đất sét.
         Sự kinh hoàng của tôi không làm ông sợ hãi
            và tay tôi không đè nặng trên ông.

         Ông đã nói rõ vào tai tôi,
            tôi vẫn còn nghe văng vẳng lời ông nói :
         "Tôi trong sạch, không phạm tội bất trung,
            tôi tinh tuyền, chẳng hề vương tội lỗi.
10         Nhưng Thiên Chúa đã tìm cớ hại tôi,
            coi tôi như thù địch của Người.
11         Người lấy xiềng cùm chân tôi lại
            và canh chừng mọi nẻo tôi đi."
12         Vậy, tôi xin trả lời : trong vấn đề này, ông không có lý,
            bởi vì Thiên Chúa cao cả hơn phàm nhân.
13         Tại sao ông lại tranh tụng với Người ?
            Vì Người đâu phải trả lẽ về các việc Người làm.
14         Thiên Chúa nói một lần, rồi nói thêm lần nữa,
            nhưng người ta chẳng để ý lưu tâm.
15         Đang đêm, trong giấc mộng, xảy ra một thị kiến,
            khi một giấc ngủ mê ập xuống trên người phàm,
            lúc họ thiếp đi trên giường ngủ.
16         Bấy giờ Người mở tai cho phàm nhân,
            làm cho họ sợ hãi vì những lời cảnh cáo,
17         để kéo họ xa những việc đã làm
            giúp họ tránh được thói kiêu căng,
18         giữ linh hồn khỏi sa vào vực thẳm,
            cứu sinh mạng khỏi rơi xuống đường hầm.
19         Người dùng cơn đau trên giường mà giáo dục họ,
            làm cho xương cốt run rẩy không ngừng.
20         Họ sống mà không còn thiết ăn,
            cao lương mỹ vị cũng chẳng màng.
21         Thân hình họ trông thật là thiểu não, chỉ còn da bọc xương.
22         Sinh mạng họ gần kề miệng hố,
            tuy còn sống mà như đã tiêu vong.
23         Nếu bấy giờ bên họ có một sứ giả,
            một người bảo trợ được chọn trong muôn người,
            để bảo cho con người biết bổn phận của họ.
24         Người ấy xót thương họ và van xin :
            "Xin Ngài tha cho nó khỏi xuống mồ, tôi đã tìm ra giá chuộc."
25         Da thịt họ tươi tắn như thời trai trẻ,
            họ mạnh mẽ như lúc còn thanh niên.
26         Họ khẩn cầu Thiên Chúa và Người thương cảm,
            cho họ mừng vui chiêm ngưỡng nhan Người,
            cho thiên hạ thấy rằng họ công chính.
27         Họ cất tiếng ca giữa người phàm và nói :
            "Tôi đã phạm tội và lỗi đức công minh,
            nhưng Người lại không xử với tôi như tôi đáng tội.
28         Người đã tha cho tôi khỏi sa xuống hố
            và cho được sống để nhìn thấy ánh quang."
29         Đó là tất cả mọi việc Thiên Chúa làm cho người ta
            hai lần rồi ba lần,
30         để lôi kéo họ lên khỏi hố,
            cho nhìn thấy ánh sáng cõi nhân sinh.

31         Này ông Gióp, xin lắng tai nghe,
            im lặng đi để tôi lên tiếng nói.
32         Nếu ông có lời nào, xin đối đáp lại tôi,
            ông cứ nói vì tôi thích nghe ông biện bạch ;
33         nếu không, xin ông nghe tôi nói,
            lẳng lặng mà nghe tôi dạy lẽ khôn ngoan.


34 Ông Ê-li-hu lên tiếng nói :
         Hỡi các nhà khôn ngoan, xin nghe lời tôi nói,
            hỡi các bậc thông thái, xin vui lòng lắng tai :
         vì như tai thẩm định lời lẽ, và như lưỡi thưởng thức món ăn,
         thì chúng ta hãy phân biệt điều nào là phải
            và điều nào là tốt giữa chúng ta.
         Quả thật, ông Gióp nói : "Tôi là người công chính,
            thế mà Thiên Chúa lại gạt bỏ sự chính trực của tôi ;
         tôi ăn ở chính trực mà lại bị coi là dối trá,
            tôi bị bắn trọng thương mặc dù không phạm tội."
         Ai là người can đảm như ông Gióp
            uống lời chế nhạo như nước lã,
         đồng hành với bọn làm điều bất công
            và cùng đi với phường gian ác ?
         Ông ấy nói : Người ta chẳng được lợi gì
            khi sống thân tình với Thiên Chúa !

10         Vì thế, hỡi những người biết phân biệt phải trái,
            xin nghe tôi : không đời nào Thiên Chúa làm sự dữ,
            Đấng Toàn Năng chẳng làm chuyện bất công bao giờ !
11         Thật vậy, Người trả cho phàm nhân xứng với việc họ làm,
            và xử với mỗi người tuỳ theo cách họ sống.
12         Quả thật, Thiên Chúa không làm điều dữ,
            Đấng Toàn Năng không bẻ quặt lẽ công minh.
13         Ai trao cõi đất cho Người gìn giữ,
            ai đặt Người trông coi toàn cõi địa cầu ?
14         Nếu Người muốn rút sinh khí lại và quy tụ hơi thở về mình,
15         thì mọi sinh vật sẽ tắt thở cùng một lúc
            và phàm nhân sẽ trở về cát bụi.
16         Nếu ông là người hiểu biết, xin hãy nghe điều này,
            xin lắng tai nghe lời tôi nói đây.
17         Người ghét lẽ công bình, làm sao cai trị nổi ?
            Ông có dám lên án Đấng Công Chính, Đấng Toàn Năng ?
18         Chính Người gọi vua chúa là "quân vô lại",
            kêu vương hầu là "phường gian ác" !
19         Người không về phe với hàng thủ lãnh,
            không trọng người giàu, khinh kẻ nghèo,
            vì tất cả đều là công trình do tay Người tạo tác.
20         Nửa đêm, họ lăn ra chết bất thình lình,
            dân chúng nổi dậy và họ phải tiêu vong,
            chẳng cần ai ra tay mà bạo chúa vẫn bị loại bỏ.
21         Thiên Chúa để mắt trông
            mọi đường đi nước bước của con người.
22         Bóng tối có dày đặc đến đâu
            cũng không thể làm nơi ẩn núp cho phường gian ác.
23         Vì Thiên Chúa không hề ấn định
            nơi phàm nhân phải đến để hầu toà.
24         Người lật đổ kẻ quyền thế mà không cần điều tra
            và đặt kẻ khác lên thay thế.
25         Chính vì Người biết việc chúng làm,
            chỉ nội một đêm, chúng bị Người lật đổ và giẫm nát.
26         Như phường tội lỗi, chúng bị Người bạt tai
            giữa thanh thiên bạch nhật.
27         Chỉ vì chúng đã chẳng đi theo Người,
            không chủ tâm theo đường Người vạch sẵn,
28         khiến cho tiếng kêu của những kẻ hèn yếu,
            của những kẻ khốn cùng
            đã vọng lên tới Chúa, và Người đã lắng nghe.

29         Nhưng nếu Người cứ thản nhiên không đáp lại,
            ai lên án được Người,
            nếu Người ẩn mặt đi, nào có ai nhìn thấy ?
            Tuy nhiên, Người vẫn chăm sóc mỗi dân tộc, mỗi cá nhân,
30         không để cho kẻ gian ác cầm quyền,
            chẳng để cho ai đưa dân vào bẫy.
31         Nhưng nếu có người thưa với Thiên Chúa :
            "Con xin nhận tội, điều gian ác, con sẽ không dám làm.
32         Xin chỉ cho con điều con không thấy,
            nếu con đã bất công, con sẽ không tái phạm."
33         Vậy theo ông nghĩ, liệu Người có trừng phạt hay không ?
            Tôi biết ông chẳng thiết tha gì,
            nhưng chính ông phải chọn, chứ không phải tôi ;
            vì thế, ông biết được điều gì, xin cứ nói.
34         Những người biết điều hay lẽ phải
            cũng như các bậc khôn ngoan đang nghe tôi,
            tất cả đều sẽ nói :
35         "Ông Gióp này ham nói mà chẳng hiểu gì,
            lời lẽ của ông chẳng khôn ngoan gì cả.
36         Mong sao ông Gióp cứ phải chịu thử thách đến cùng,
            vì ông đã trả lời như phường gian ác :
37         đã phạm bao tội lỗi, ông lại còn bất trung,
            nhìn chúng ta, ông vỗ tay cười nhạo
            và gia tăng lời chống báng Thiên Chúa."


35 Ông Ê-li-hu lại lên tiếng nói :
         Ông tưởng mình chính trực hay sao
            khi nói rằng : "Tôi công chính hơn Thiên Chúa"
         hay khi nói : "Nếu tôi không phạm tội,
            có hệ chi đến Ngài hay ích gì cho tôi ?"
         Chính tôi sẽ trả lời cho ông
            và cho các bạn ông cùng một lúc.

         Hãy nhìn lên bầu trời mà ngắm xem :
            các tầng mây cao hơn ông biết mấy !
         Giả như ông phạm tội, ông làm chi được Người,
            ông gia tăng tội ác, có hại được Người không ?
         Nếu ông công chính, ông đem lại chi cho Người,
            liệu Người sẽ nhận được gì từ tay ông ?
         Tội ác của ông chỉ hại cho loài người,
            lòng đạo của ông chỉ lợi cho phàm nhân.
         Bị ức hiếp dã man, người ta rên rỉ
            và van xin khi bị kẻ cường quyền đàn áp.
10         Nhưng chẳng ai buồn hỏi : "Thiên Chúa ở đâu rồi,
            Người là Đấng đã tạo thành tôi,
            đã làm vọng lên bao ca khúc giữa đêm trường,
11         Người là Đấng cho chúng ta hiểu biết hơn dã thú,
            khôn ngoan hơn chim trời ?"
12         Bấy giờ nghe kêu cứu, Người cũng không đáp lại,
            vì kẻ gian ác vẫn còn ngạo mạn kiêu căng.
13         Thật là công dã tràng :
            Thiên Chúa chẳng hề nghe, Đấng Toàn Năng không thấy.
14         Người lại càng không trả lời ông
            khi ông nói : ông không thấy Người,
            và sau khi trình bày với Người vụ kiện của ông,
            ông vẫn luôn chờ đợi ;
15         hay khi ông nói : Người không vì giận mà trừng phạt,
            âu cũng là vì Người chẳng quan tâm
            đến tội phản trắc của loài người.
16         Tôi nghĩ rằng : ông Gióp mở miệng nói chuyện không đâu,
            vì thiếu hiểu biết mà dài dòng văn tự.


36 Ông Ê-li-hu lại nói :
         Kiên nhẫn thêm chút nữa, tôi sẽ chỉ cho ông,
            vì tôi chưa cạn lời biện hộ cho Thiên Chúa.
         Tôi sẽ dùng hiểu biết thời xa xưa truyền lại
            để biện minh cho Đấng dựng nên tôi.
         Quả thật, lời lẽ của tôi không mảy may gian dối ;
            người đang ở bên ông là một người hiểu nhiều biết rộng.
         Này, Thiên Chúa toàn năng chẳng khinh thường ai cả,
            Người toàn năng, trí tuệ khôn lường.
         Người không để cho kẻ gian tà được sống,
            Người xử công minh với ai nghèo hèn,
         để mắt trông nom người chính trực.
            Người đặt các vua lên ngai vàng,
            cho họ được cầm quyền mãi mãi.
            Nhưng rồi họ tự cao tự đại,
         nên đã bị xiềng xích gông cùm,
            bị trói buộc trong lầm than khốn quẫn.
         Bấy giờ, Người tỏ cho họ biết việc họ làm,
            và tội ác họ phạm do lòng kiêu căng.
10         Người mở tai cho họ nghe lời cảnh cáo,
            truyền cho họ phải từ bỏ tội ác đã làm.
11         Nếu họ lắng nghe và tuân giữ,
            ngày đời của họ sẽ dư đầy hạnh phúc,
            tháng năm của họ sẽ chan chứa niềm vui.
12         Nếu không nghe lời, họ sẽ sa xuống hố,
            vì không hiểu biết, họ sẽ phải tiêu vong.
13         Những kẻ gian ác lòng đầy giận dữ,
            có bị xiềng xích, cũng chẳng kêu cầu Người,
14         đời họ sẽ lụi tàn giữa tuổi thanh xuân,
            mạng họ tiêu vong vì bọn trai điếm.
15         Nhưng Thiên Chúa dùng cái nghèo để giải thoát người nghèo,
            dùng khổ đau mà mở mắt họ.
16         Cũng thế, Người sẽ kéo ông khỏi cảnh khốn cùng,
            cho ông được an nhàn, hết bị tù túng.
            Bàn ăn của ông sẽ đầy cao lương mỹ vị.
17         Ông sẽ đứng ra xét xử bọn ác nhân,
            chúng sẽ bị trừng trị đích đáng.
18         Hãy coi chừng, đừng để cho mình bị giàu sang mê hoặc
            hay bị lung lạc vì quà cáp bạc tiền.
19         Kẻ giàu người nghèo, kẻ mạnh người yếu,
            ông hãy xử như nhau.
20         Cũng đừng ức hiếp người xa lạ
            để cất nhắc họ hàng thân thích.
21         Hãy coi chừng, đừng trở lại làm điều bất công,
            chính vì điều đó mà ông phải khốn quẫn.

22         Hãy xem : Thiên Chúa cao cả khi bày tỏ quyền năng,
            tôn sư nào sánh được với Người ?
23         Đường lối của Người, ai bắt bẻ nổi ?
            Ai nói được rằng : "Ngài xử sự bất công !"
24         Việc Người làm, phàm nhân không ngớt lời ca tụng,
            thì ông hãy nhớ mà chúc tụng tán dương.
25         Việc Người làm, phàm nhân chiêm ngắm,
            hết mọi người đều nhìn thấy từ xa.
26         Hãy xem : Thiên Chúa cao vời, làm sao ta hiểu thấu,
            ai đếm nổi năm tháng của Người ?
27         Các giọt nước mưa, Người gom góp lại,
            rồi đem nghiền nát thành sương mù.
28         Các tầng mây đổ mưa xuống, trên phàm nhân hết thảy.
 29        Nhưng nào ai hiểu được đường mây giăng mắc,
            hiểu được tiếng sấm phát ra từ lều trướng của Người ?
30         Hãy xem : Người giãi sáng chung quanh
            và bao trùm nền móng biển cả.
31         Quả thật, Người dùng nước mà nuôi dưỡng chư dân
            cho họ có lương thực dồi dào.
32         Người giấu tia chớp trong tay, chỉ cho nó mục tiêu phải đánh.
33         Sấm sét rền vang loan báo Người hiện diện,
            bão bùng giông tố cho biết Người nổi trận lôi đình.


37      Chính vì thế mà tim tôi run lẩy bẩy,
            như thể muốn nhảy tung ra ngoài.
         Hãy lắng nghe tiếng Người gầm thét
            và tiếng Người mở miệng thì thầm.
         Khắp chín tầng trời, Người khiến sấm ầm vang
            và cho chớp loé cả mười phương đất.
         Phía sau Người, một tiếng gầm vang dội,
            Người nổi sấm, dõng dạc oai hùng.
            Tiếng Người phán ra, chúng không chần chừ nữa.
         Thiên Chúa cho nổi sấm mà loan báo những kỳ công,
            Người thực hiện những việc lớn lao ta không hiểu thấu.
         Người ra lệnh cho tuyết : "Sa xuống đất đi !"
            Rồi bảo với mưa rào : "Rơi cho nặng hạt !"
         Người trói tay hết mọi người phàm
            để ai nấy nhận ra công trình Người thực hiện.
         Muông thú trở về hang, và nghỉ yên tại đó.
         Từ phương nam, gió lốc ào ào thổi
            và từ phương bắc gió lạnh tràn về.
10         Thiên Chúa thở hơi, làm nên băng giá,
            khiến cho mặt nước đông đặc lại.
11         Người dùng hơi nước tạo thành mây,
            và từ mây, Người làm cho chớp loé.
12         Mây lang thang, xoay đủ mọi chiều,
            theo đúng chương trình Người hoạch định,
            để trên toàn cõi đất chúng thực thi mọi lệnh Người truyền.
13         Người sai mây đi, có khi để trừng phạt, có khi nhằm giáng phúc.
14         Này ông Gióp, xin hãy lắng tai nghe,
            bao kỳ công của Thiên Chúa,
            ông hãy đứng lên và ngắm xem cho kỹ.
15         Liệu ông có biết Thiên Chúa xếp đặt như thế nào,
            Người khiến mây toả sáng làm sao ?
16         Và liệu ông có biết làm sao mây lơ lửng được giữa trời,
            há đó chẳng phải là kỳ công của bậc thầy uyên bác ?
17         Này, khi xứ sở im lìm dưới ngọn gió nam,
            khiến áo quần của ông nên quá nóng,
18         thì liệu ông có làm được như Người là cán cho mây dẹp lại
            như tấm gương bằng kim loại cứng được không ?
19         Xin chỉ cho chúng tôi thấy rõ
            điều chúng tôi sẽ thưa lại với Người.
            Thà rằng chúng tôi đừng tranh luận nữa
            vì chúng tôi tối tăm mê muội quá.
20         Lời tôi nói, liệu có ai thuật lại cho Người ?
            Có ai lên tiếng nói, liệu Người có được thông báo chăng ?
21         Giờ đây, không ai nhìn thấy ánh sáng nữa
            vì đã bị mây che khuất,
            nhưng chỉ cần một cơn gió thoảng là mây bị xua tan,
22         và từ phương bắc, xuất hiện một vừng sáng huy hoàng.
            Thiên Chúa đầy oai phong lẫm liệt.
23         Người là Đấng Toàn Năng, ta chẳng sao vươn tới,
            Người cao cả, vì Người hùng mạnh và công minh.
            Người quyền năng, vì Người chính trực,
            nhưng chẳng áp bức ai.
24         Vì thế, mọi phàm nhân đều kính sợ Người.
            Nhưng Người không để ý
            đến những kẻ tưởng mình khôn ngoan.


38 Bấy giờ, giữa cơn bão táp, ĐỨC CHÚA lên tiếng trả lời ông Gióp như sau :
         Ai là kẻ dám dùng những lời thiếu khôn ngoan hiểu biết,
            để làm cho kế hoạch của Ta ra tối tăm khó hiểu ?
         Như dũng sĩ, hãy thắt chặt đai lưng,
            Ta sẽ tra hỏi ngươi và ngươi hãy trả lời.
         Ngươi ở đâu khi Ta đặt nền móng cho đất ?
            Nếu ngươi thông hiểu thì cứ nói đi !
         Ai đã định kích thước cho đất,
            ai đã chăng dây đo, ngươi biết mà !
         Đế của nó, lấy chi làm điểm tựa, đá góc của nó, ai đã đặt cho,
         khi các vì sao ban sáng đang hoà tấu nhịp nhàng
            và hết mọi con cái Thiên Chúa cùng rập tiếng tung hô ?
         Cửa đại dương, ai ra tay khép lại
            khi nước tuôn trào từ đáy vực sâu,
         khi Ta giăng mây làm áo nó mặc,
            phủ sương mù làm tã che thân ?
10         Đường ranh giới của nó, chính Ta vạch sẵn,
            lại đặt vào nơi cửa đóng then cài ;
11         rồi Ta phán : "Ngươi chỉ tới đây thôi,
            chứ không được tiến xa hơn nữa,
            đây là nơi các đợt sóng cao phải vỡ tan tành !"
12         Trong cả đời ngươi, đã có lần nào
            ngươi từng ra lệnh cho buổi sáng,
            chỉ định vị trí cho hừng đông,
13         để hừng đông nắm chắc mười phương đất,
            giũ cho sạch hết bọn gian tà ?
14         Bấy giờ, đất thay màu đổi sắc
            tựa màu đất sét dùng làm ấn niêm phong,
            và muôn loài xuất hiện tựa tấm áo lộng lẫy huy hoàng.
15         Nhưng ác nhân thấy mình mất đi ánh sáng,
            cánh tay từng tung hoành, nay bị bẻ gãy.
16         Có bao giờ ngươi đã đến tận nguồn biển cả
            và lang thang ở đáy vực sâu ?
17         Có ai từng mở cho ngươi lối vào âm phủ
            và ngươi thấy được cửa dẫn tới âm ty ?
18         Có khi nào ngươi hiểu mặt đất rộng chừng nào ?
            Nếu ngươi biết hết mọi điều đó thì cứ nói đi !
19         Con đường nào dẫn đến nơi ở của ánh sáng,
            đâu là nơi bóng tối cư ngụ,
20         để ngươi đưa nó đến miền nó ở,
            và nhận ra đường về nhà nó ?
21         Điều này, hẳn ngươi biết rõ,
            vì khi ấy, ngươi đã chào đời,
            và đời ngươi đã qua bao năm tháng !

22         Có bao giờ ngươi vào kho chứa tuyết,
            hay đã thấy kho mưa đá ở đâu ?
23         Những thứ đó, Ta để dành cho thời khốn quẫn,
            cho những ngày loạn lạc chiến tranh.
24         Ánh sáng toả ra theo hướng nào,
            trên mặt đất, gió đông thổi về đâu ?
25         Ai đã xẻ mương cho nước lũ, vạch đường cho sấm chớp,
26         khiến mưa rơi xuống miền đất không người,
            xuống sa mạc không một ai ẩn náu,
27         làm ướt đẫm nơi khô cháy tiêu điều,
            khiến cỏ xanh mọc lên tươi tốt ?
28         Thử hỏi mưa có cha không,
            những giọt sương mai, ai đã sinh ra chúng ?
29         Băng đá phát sinh từ bụng dạ nào ?
            Sương muối trên trời, ai đã sinh ra,
30         khi nước đông lại như đá tảng
            và mặt vực thẳm trở nên rắn chắc ?
31         Liệu ngươi có cột được chòm Sao Mão,
            có mở được dây Lạp Hộ hay chăng ?
32         Liệu ngươi có làm được cho chòm sao Tất
            mọc đúng thời đúng buổi,
            có dẫn được Hùng Tinh cùng bầy con của nó ?
33         Liệu ngươi có biết được quy luật của trời,
            có ấn định được ảnh hưởng của trời đối với đất ?
34         Liệu tiếng ngươi có vọng thấu tầng mây,
            khiến trên ngươi cả khối nước trời đổ xuống ?
35         Liệu ngươi ra lệnh, chớp có phóng đi,
            và nói với ngươi : "Chúng em có mặt !"
36         Ai làm cho cò lửa khôn ngoan,
            ai ban trí tuệ cho gà trống ?
37         Ai đủ khôn ngoan để đếm mây trời,
            ai nghiêng cho vò nước trời đổ xuống,
38         khiến cho bụi đất quyện thành bùn
            và các tảng đất cùng dính lại ?

39         Liệu ngươi có săn được mồi cho sư tử cái,
            có làm dịu được cơn đói của sư tử con,
40         khi chúng thu mình lại trong hang
            hay nằm mai phục trong rừng vắng ?
41         Ai cung cấp thức ăn cho loài quạ,
            khi đám quạ con kêu lên Thiên Chúa
            và lang thang đây đó vì thiếu của ăn ?


39      Ngươi có biết mùa sơn dương sinh nở,
            có nhìn thấy nai mẹ đẻ con ?
         Ngươi có biết chúng mang thai mấy tháng,
            và biết được mùa chúng sinh nở ?
         Chúng ngồi xổm, sinh một bầy con, trút bỏ cơn đau đớn.
         Bầy con mạnh mẽ, lớn lên giữa đồng hoang,
            rồi bỏ bầy, không trở về với mẹ.
         Ai đã trả tự do cho ngựa vằn,
            ai đã cởi dây cột lừa hoang ?
         Chính Ta ban cho nó sa mạc khô cằn làm nhà ở,
            đồng chua nước mặn làm chỗ dung thân.
         Nó chế nhạo nơi phố phường huyên náo,
            chẳng nghe lời quát tháo của người cai.
         Nó rảo khắp núi đồi, nơi nó đang sinh sống
            để tìm kiếm cỏ non.
         Liệu trâu rừng có muốn phục vụ ngươi,
            có chịu qua đêm bên máng cỏ ngươi làm ?
10         Liệu ngươi có buộc được dây vào cổ nó mà bắt nó đi cày,
            và liệu nó có chịu đi theo ngươi cày bừa dưới thung lũng ?
11         Liệu ngươi có tin nó vì sức nó mạnh,
            để giao cho nó những công việc nặng nề ?
12         Ngươi có nghĩ rằng nó sẽ trở lại
            và đem lúa về sân phơi của ngươi không ?
13         Cánh đà điểu vỗ nhanh, nhưng không sao sánh nổi
            với cánh loài chim hạc, chim ưng.
14         Khi nó bỏ trứng lại trên đất,
            phó mặc cho cát bụi nóng ran,
15         mà quên rằng có thể có bàn chân giẫm nát,
            hay một con thú rừng giày đạp.
16         Nó xử tệ với con, như chúng không phải là con của mình ;
            có vất vả luống công, nó cũng không tiếc nuối.
17         Vì Thiên Chúa không chịu ban cho nó khôn ngoan,
            và không chia cho nó phần trí tuệ.
18         Nhưng đến hồi cất cánh tung bay,
            nó coi thường ngựa phi và người cưỡi.
19         Có phải ngươi làm cho ngựa được mạnh sức
            choàng lên cổ nó một cái bờm
20         làm cho nó nhảy được như châu chấu ?
            Tiếng nó hí vang, gây kinh hoàng táng đởm.
21         Nó lấy chân bới đất,
            tự hào vì sức mạnh, nhắm phía trước lao mình,
            chẳng màng chi vũ khí.
22         Nó coi thường sợ hãi, bất chấp cả khiếp kinh,
            trước mũi gươm, nhất định không lùi bước.
23         Trên đầu nó, tên bay vùn vụt, giáo và lao sáng quắc.
24         Giận điên lên, nó nuốt chửng không gian,
            nghe tiếng kèn thúc quân, nó không cầm mình nổi.
25         Mỗi lần kèn thúc, nó kêu : A ha !
            Từ đàng xa, nó đã đánh hơi được mùi chinh chiến,
            nghe được tiếng tướng lãnh quát vang và tiếng hò xung trận.
26         Có phải nhờ trí tuệ của ngươi mà bồ câu bay được,
            sải cánh hướng về phương nam ?
27         Có phải vì ngươi ra lệnh mà chim bằng bay lên
            tìm nơi cao chót vót mà làm tổ ?
28         Nó chọn hang hốc làm nơi ẩn mình
            và nghỉ đêm trong khe núi đá.
29         Từ chỏm núi cao, nó rình mồi, đôi mắt nhìn ra xa.
30         Bầy con của nó uống máu đến say sưa ;
            xác chết ở đâu là nó ở đó.


40 Bấy giờ, ĐỨC CHÚA lên tiếng trả lời ông Gióp :
         Hỏi rằng kẻ tranh luận với Đấng Toàn Năng, có gì để chỉ trích,
            và kẻ kêu trách Thiên Chúa, có gì để trả lời ?

Ông Gióp thưa lại ĐỨC CHÚA :
         Vâng, con đây tầm thường bé nhỏ, biết nói chi để trả lời Ngài ?
            Con sẽ đưa tay lên che miệng.
         Đã nói một lần rồi, con không lặp lại nữa,
            có nói lần thứ hai, cũng chẳng thêm được gì !

Bấy giờ, giữa cơn bão táp, ĐỨC CHÚA lên tiếng trả lời ông Gióp :
         Hãy thắt chặt đai lưng như dũng sĩ,
            Ta sẽ tra hỏi ngươi, và ngươi hãy trả lời.
         Phán quyết của Ta, phải chăng ngươi cố tình phá bỏ,
            lên án Ta để biện minh cho mình ?
         Tay ngươi có mạnh như tay Thiên Chúa,
            tiếng ngươi có vang như tiếng sấm của Người ?
10         Hãy lấy quyền uy cao cả làm đồ trang sức,
            lấy oai phong lẫm liệt làm áo che thân.
11         Hãy trút cơn thịnh nộ lôi đình,
            trừng đôi mắt hạ đứa kiêu căng.
12         Hãy giương cặp mắt hạ nhục phường kiêu hãnh,
            và đập tan tại chỗ bọn ác nhân.
13         Hãy đem cả bọn vùi dưới cát,
            giam hết cả lũ trong nhà tù.
14         Bấy giờ chính Ta sẽ ca tụng ngươi,
            vì tay phải ngươi sẽ giúp ngươi chiến thắng. Con thú Bơ-hê-mốt

15         Kìa xem con thú Bơ-hê-mốt,
            Ta dựng nên nó như đã dựng nên ngươi, nó ăn cỏ như bò.
16         Hãy nhìn nó đi : lưng mạnh mẽ, bụng rắn chắc,
17         đuôi vươn dài tựa cây bá hương, gân đùi quấn chằng chịt,
18         xương cốt tựa ống đồng, tứ chi như thanh sắt.
19         Nó quả là tác phẩm tuyệt vời
            trong các công trình Thiên Chúa dựng nên ;
            nhưng Đấng Sáng Tạo lại trao gươm cho nó,
20         vì núi non cung cấp cho nó cỏ ăn
            và mọi dã thú nô đùa ở đó.
21         Nó nằm dưới đám sen, trong lùm sậy, dưới đầm lầy.
22         Nó được sen lấy bóng chở che,
            và liễu ven suối rủ ngành bao bọc.
23         Này, sông có tràn bờ, nó cũng không nao núng,
            sông Gio-đan có dâng lên tới mõm, nó vẫn cứ thản nhiên.
24         Ai có thể chộp được mắt nó
            và lấy giáo xiên thủng mũi nó được ?

25         Liệu ngươi có thả câu bắt được con Giao Long,
            lấy dây buộc lưỡi nó,
26         dùng cây sậy xỏ vào lỗ mũi,
            lấy móc câu chọc thủng xương hàm ?
27         Liệu nó có tha thiết van nài ngươi,
            dùng những lời dịu dàng mà nói ?
28         Liệu nó có lập giao ước với ngươi,
            ngươi có mãi mãi nhận nó làm tôi tớ ?
29         Liệu ngươi có đùa với nó như với loài chim,
            hay nhốt nó lại làm trò chơi cho con gái nhỏ ?
30         Đồng nghiệp của ngươi có thuận tình bán nó
            hay đem xẻ thịt chia phần giữa đám con buôn ?
31         Liệu ngươi có lấy đòng đâm da nó lỗ chỗ,
            và phóng lao chọc nó thủng đầu ?
32         Cứ thử đặt tay lên mình nó,
            chỉ cần nhớ lại cuộc giao tranh thôi,
            ngươi sẽ không còn dám chiến đấu nữa !


41      Này, hy vọng thắng nó chỉ là ảo mộng,
            chỉ thấy nó thôi là đã rụng rời,
         chẳng ai gan đến độ khiêu khích nó,
            đối diện với nó, chẳng ai đứng vững.
         Ai đến gần nó mà yên lành được ?
            Dưới gầm trời này, không có một ai !
         Các phần chi thể của nó, Ta không nói đến làm sao được !
            Sức mạnh vô song của nó, Ta sẽ kể ra.
         Vạt áo trước của nó, ai dám vén lên,
            áo giáp kép của nó, ai đã chui vào ?
         Hàm của nó, ai đã mở ra ?
            Chung quanh răng nó, toàn là kinh hãi.
         Lưng của nó tựa lớp lớp khiên che,
            dính chặt vào nhau như được đóng ấn.
         Chúng xếp khít vào nhau, khiến gió không sao lọt qua nổi.
         Chúng dính chặt vào nhau, thành một khối không thể tách rời.
10         Nó hắt hơi khiến toả ra ánh sáng,
            mắt nó tựa ánh bình minh rạng ngời.
11         Miệng nó phóng ra những ngọn đuốc,
            phun muôn ngàn tia lửa.
12         Từ lỗ mũi, khói bốc lên ngùn ngụt,
            như chảo sôi sùng sục trên lò.
13         Hơi thở của nó đốt than đỏ rực,
            lửa hồng từ miệng nó bốc lên.
14         Sức mạnh nó tụ lại nơi cổ,
            kinh hoàng đi trước nó mở đường.
15         Thịt yếm nó dính lại với nhau,
            nên rắn chắc, không sao lay chuyển.
16         Tim nó cứng như đá, chắc như phần dưới thớt cối xay.
17         Nó đứng lên, người hùng cũng run sợ, sóng cồn phải rút lui.
18         Có đâm trúng nó, lưỡi gươm cũng không xuyên thủng được,
            mũi giáo, mũi lao hay mũi tên cũng thế.
19         Nó coi sắt như rơm, coi đồng như gỗ mục,
20         gặp cung nỏ cũng không chạy trốn,
            coi đá phóng như thể cọng rơm.
21         Đối với nó, côn trượng chẳng khác gì rơm rạ,
            tiếng lao rít chỉ khiến nó mỉm cười.
22         Dưới bụng nó là những mảnh sành nhọn,
            trên đất bùn, nó duỗi dài như một cái trục lăn.
23         Nó khiến vực sâu sôi lên như nồi nước,
            làm cho biển cả nên như lò đốt hương.
24         Nó để lại phía sau một luồng ánh sáng,
            biến vực sâu thành mái đầu bạc.
25         Trên cõi đất này, nó có một không hai,
            bẩm sinh nó không hề biết sợ.
26         Nó coi khinh những con vật khổng lồ,
            nó là vua của muôn loài ác thú.


42 Ông Gióp thưa với ĐỨC CHÚA :
         Con biết rằng việc gì Ngài cũng làm được,
            không có gì Ngài đã định trước mà lại không thành tựu.
         "Ai là kẻ dám dùng những lời thiếu khôn ngoan hiểu biết
            để làm cho kế hoạch của Ta
            không còn được rõ ràng minh bạch ?"
            Phải, con đã nói dù chẳng hiểu biết gì
            về những điều kỳ diệu vượt quá sức con.
         Vậy, xin Ngài lắng nghe, và cho con thưa gửi đôi điều,
            con sẽ hỏi và xin Ngài đáp lại.
         Trước kia, con chỉ được biết về Ngài nhờ người ta nói lại,
            nhưng giờ đây, chính mắt con chứng kiến.
         Vì thế, điều đã nói ra, con xin rút lại,
            trên tro bụi, con sấp mình thống hối ăn năn.

Sau khi nói những lời ấy với ông Gióp, ĐỨC CHÚA phán với ông Ê-li-phát, người Tê-man : "Ta bừng bừng nổi giận với ngươi và cả hai người bạn của ngươi nữa, bởi vì các ngươi đã không nói đúng đắn về Ta như Gióp, tôi tớ của Ta. Vậy, bây giờ các ngươi hãy bắt bảy con bò và bảy con cừu, rồi đi gặp Gióp, tôi tớ của Ta. Các ngươi hãy dâng lễ toàn thiêu để cầu cho các ngươi và Gióp, tôi tớ của Ta, sẽ chuyển cầu cho các ngươi. Ta sẽ đoái nhìn nó và sẽ không xử với các ngươi xứng với sự ngu xuẩn của các ngươi, vì các ngươi đã không nói đúng đắn về Ta như Gióp, tôi tớ của Ta." Vậy ông Ê-li-phát người Tê-man, ông Bin-đát người Su-ác và ông Xô-pha người Na-a-mát, đã đi làm những điều ĐỨC CHÚA phán với họ. ĐỨC CHÚA đã đoái nhìn đến ông Gióp.

10 Vậy ĐỨC CHÚA đã khôi phục tài sản cho ông Gióp, khi ông chuyển cầu cho các bạn của mình. ĐỨC CHÚA đã tăng gấp đôi những gì ông Gióp đã có trước kia. 11 Tất cả anh em, chị em ông, tất cả bạn bè cũ lại tìm đến ông ; họ đã cùng ăn bánh trong nhà của ông. Họ chia buồn và an ủi ông về tất cả tai hoạ ĐỨC CHÚA đã giáng xuống trên ông. Mỗi người tặng ông một đồng bạc và một chiếc nhẫn vàng. 12 ĐỨC CHÚA giáng phúc cho những năm cuối đời của ông Gióp nhiều hơn trước kia. Ông có mười bốn ngàn con chiên, sáu ngàn lạc đà, một ngàn đôi bò và một ngàn lừa cái. 13 Ông sinh được bảy con trai và ba con gái. 14 Ông đặt tên cho cô thứ nhất là "Bồ Câu", cô thứ hai là "Hoa Quế" và cô thứ ba là "Phấn Thơm". 15 Trong khắp xứ, người ta không sao tìm được những thiếu nữ xinh đẹp như con gái ông Gióp. Cha của các cô đã chia gia tài cho các cô như cho các anh em trai.


16 Sau đó, ông Gióp còn sống thêm một trăm bốn mươi năm nữa, ông được thấy con cái cháu chắt đến bốn đời. 17 Ông Gióp đã qua đời và tuổi thọ của ông rất cao.

http://www.kinhthanhvn.org/viewItem.jhtml?itemId=827