Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2011

23. THÁNH VỊNH 101 đến THÁNH VỊNH 110 ( SÁCH THÁNH VỊNH)

Thánh Vịnh 101

Chân dung của nhà vua lý tưởng

1 Của vua Đa-vít. Thánh vịnh.
Lạy CHÚA, con xin ca ngợi tình thương và công lý:
con đàn hát kính Ngài.

2 Con nguyện chủ tâm theo đường hoàn hảo,
bao giờ Ngài mới đến cùng con?
Con sẽ sống theo lòng thuần khiết
ở trong cửa trong nhà.

3 Việc xấu xa đê tiện, con chẳng để mắt trông.
Con ghét kẻ làm điều tà vạy,
không để cho dính dáng đến mình.

4 Tâm địa gian manh con hằng xa lánh,
chẳng muốn biết gì đến chuyện xấu xa.

5 Ai nói chùng nói lén, là con sẽ diệt trừ.
Con mắt khinh người, lòng dạ kiêu căng:
những bọn đó, không khi nào con chịu.

6 Con để mắt kiếm người hiền trong xứ, cho họ được ở gần.
Ai sống đời hoàn hảo, sẽ là người được phục vụ con.

7 Nhà con ở không hề chứa chấp
kẻ quen trò bịp bợm thói lưu manh.
Hạng nói dối chuyên nghề, con đuổi cho khuất mắt.

8 Mỗi buổi mai con lại diệt trừ
cho hết phường ác nhân trong xứ sở,
hầu quét sạch khỏi thành đô CHÚA
bọn làm điều ác, chẳng sót một tên.

-------------

Thánh Vịnh 102

Lời than van rên siết trong cảnh gian truân

1 Lời cầu của kẻ gặp khốn khó. Trong cơn cùng khốn, người này dâng lời than vãn trước ĐỨC CHÚA.

2 Lạy CHÚA, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.

3 Buổi con gặp gian truân, xin Ngài đừng ẩn mặt,
trong ngày con cầu cứu, xin Ngài lắng tai nghe
và mau mau đáp lời.

4 Vì đời con: tháng ngày tan thành khói,
xương tuỷ nóng ran như hoả lò.

5 Tim héo hắt tựa hồ cỏ giập,
nên chẳng còn tưởng đến miếng ăn.

6 Vì con những kêu gào rên rẩm
mà thân thể chỉ còn da bọc xương.

7 Con chẳng khác bồ nông miền sa mạc,
tựa như cú vọ chốn hoang tàn.

8 Suốt năm canh trằn trọc,
phận như chim lạc đàn đậu mái hiên.

9 Quân thù địch cả ngày phỉ báng,
giận điên lên, chúng nguyền rủa thân này.

10 Ăn tro trấu đã thành cơm bữa,
nước mắt hoà nước uống thường khi.

11 Vì Chúa nổi trận lôi đình, ra oai nộ khí,
nhấc con lên, rồi quẳng ra xa.

12 Ngày tháng đời con: chiều tà bóng ngả,
tấm thân này: cỏ úa vàng khô.

13 Nhưng lạy CHÚA, muôn đời Ngài ngự trị,
trải bao thế hệ, thiên hạ nhắc đến Ngài.

14 Chính Ngài sẽ đứng dậy và thương xót Xi-on,
vì nay đã đến thời thi ân giáng phúc.

15 Bề tôi Ngài lưu luyến đá tường thành sụp đổ,
lòng những xót xa nhìn đống tro tàn.

16 Bấy giờ chư dân sẽ sợ uy danh CHÚA,
mọi đế vương hoàn cầu uý kính Ngài vinh hiển.

17 Vì CHÚA sẽ xây dựng lại Xi-on,
sẽ xuất hiện quang vinh rực rỡ.

18 Người đoái nghe dân bị bóc lột kêu cầu,
chẳng khinh thường lời họ nguyện xin.

19 Điều này phải ghi lại cho đời sau được biết,
dân hậu sinh phải ca tụng CHÚA TRỜI

20 Vì CHÚA đưa mắt từ toà cao thánh điện,
từ trời xanh đã nhìn xuống cõi trần,

21 để nghe kẻ tù đày rên siết thở than
và phóng thích những người mang án tử.

22 Rồi ra, ở Xi-on, người người sẽ rao truyền danh thánh CHÚA,
tại Giê-ru-sa-lem, ai nấy ngợi khen Người,

23 khi mọi nước mọi dân
tập trung về để thờ phượng CHÚA.

24 Chúa làm tôi kiệt lực giữa đường đời,
tuổi thọ tôi, Người rút ngắn lại.

25 Con nói: lạy Thiên Chúa của con,
Ngài là Đấng vạn đại trường tồn,
xin đừng cất mạng con giữa cuộc đời dang dở.

26 Xưa Chúa đã đặt nền trái đất,
chính tay Ngài tạo tác vòm trời.

27 Chúng tiêu tan, Chúa còn hoài,
chúng như áo cũ thảy rồi mòn hao.
Ngài thay chúng khác nào thay áo,

28 nhưng chính Ngài tiền hậu y nguyên;
tháng năm Ngài vẫn triền miên.

29 Con cháu bề tôi sẽ an cư lạc nghiệp,
và dòng giống tồn tại trước nhan Ngài.

-------------

Thánh Vịnh 103

ĐỨC CHÚA là Đấng từ bi nhân hậu

1 Của vua Đa-vít.
Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi,
toàn thân tôi, hãy chúc tụng Thánh Danh!

2 Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi,
chớ khá quên mọi ân huệ của Người.

3 CHÚA tha cho ngươi muôn ngàn tội lỗi,
thương chữa lành các bệnh tật ngươi.

4 Cứu ngươi khỏi chôn vùi đáy huyệt,
bao bọc ngươi bằng ân nghĩa với lượng hải hà,

5 ban cho đời ngươi chứa chan hạnh phúc,
khiến tuổi xuân ngươi mạnh mẽ tựa chim bằng.

6 CHÚA phân xử công minh,
bênh quyền lợi những ai bị áp bức,

7 mặc khải cho Mô-sê biết đường lối của Người,
cho con cái nhà Ít-ra-en
thấy những kỳ công Người thực hiện.

8 CHÚA là Đấng từ bi nhân hậu,
Người chậm giận và giàu tình thương,

9 chẳng trách cứ luôn luôn,
không oán hờn mãi mãi.

10 Người không cứ tội ta mà xét xử,
không trả báo ta xứng với lỗi lầm.

11 Như trời xanh trổi cao hơn mặt đất,
tình Chúa thương kẻ thờ Người cũng trổi cao.

12 Như đông đoài cách xa nhau ngàn dặm,
tội ta đã phạm, Chúa cũng ném thật xa ta.

13 Như người cha chạnh lòng thương con cái,
CHÚA cũng chạnh lòng thương kẻ kính tôn.

14 Người quá biết ta được nhồi nắn bằng gì,
hẳn Người nhớ: ta chỉ là cát bụi.

15 Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi,
tươi thắm như cỏ nội hoa đồng,

16 một cơn gió thoảng là xong,
chốn xưa mình ở cũng không biết mình.

17 Nhưng ân tình CHÚA thiên thu vạn đại,
dành cho kẻ nào hết dạ kính tôn.
Người xử công minh cả với đời con cháu,

18 cả những ai giữ giao ước của Người
và nhớ tuân hành mệnh lệnh Người ban.

19 CHÚA đặt ngai báu trên trời cao thẳm,
quyền đế vương bá chủ muôn loài.

20 Chúc tụng CHÚA đi, hỡi muôn vì thiên sứ,
bậc anh hùng dũng mãnh thực hiện lời Người,
luôn sẵn sàng phụng lệnh.

21 Chúc tụng CHÚA đi, toàn thể thiên binh,
hằng hầu cận và tuân hành thánh ý.

22 Chúc tụng CHÚA đi, muôn vật Chúa tạo thành,
thuộc quyền Người thống trị khắp nơi nơi.
Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi!

------------

Thánh Vịnh 104

Ca tụng Đấng Tạo Hoá

1 Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi!
Lạy CHÚA là Thiên Chúa con thờ, Chúa muôn trùng cao cả!
Áo Ngài mặc: toàn oai phong lẫm liệt,

2 cẩm bào Ngài khoác: muôn vạn ánh hào quang.
Tầng trời thẳm, Chúa căng như màn trướng,

3 điện cao vời, dựng trên khối nước cõi thanh không.
Chúa ngự giá xe mây, Ngài lướt bay cánh gió.

4 Sứ giả Ngài: làm gió bốn phương,
nô bộc Chúa: lửa hồng muôn ngọn.

5 Chúa lập địa cầu trên nền vững,
khôn chuyển lay muôn thuở muôn đời!

6 Áo vực thẳm choàng lên trái đất,
khối nước nguồn tụ lại đỉnh non cao.

7 Nghe tiếng Ngài doạ nạt, chúng đồng loạt chạy dài;
sấm Ngài mới rền vang, chúng kinh hoàng trốn thoát,

8 băng qua núi qua đồi, chảy xuôi ra đồng nội
về nơi Chúa đặt cho.

9 Ngài vạch đường ranh giới ngăn cản chúng vượt qua,
không còn cho trở lại dâng lên ngập địa cầu.

10 Chúa khơi nguồn: suối tuôn thác đổ,
giữa núi đồi, lượn khúc quanh co,

11 đem nước uống cho loài dã thú,
bầy ngựa hoang đang khát được thoả thuê.

12 Bên dòng suối, chim trời làm tổ,
dưới lá cành cất giọng líu lo.

13 Từ cao thẳm, Chúa đổ mưa xuống núi,
đất chứa chan phước lộc của Ngài.

14 Ngài khiến mọc cỏ xanh nuôi sống đàn gia súc,
làm tốt tươi thảo mộc cho người thế hưởng dùng.
Từ ruộng đất, họ kiếm ra cơm bánh,

15 chế rượu ngon cho phấn khởi lòng người,
xức dầu thơm cho gương mặt sáng tươi,
nhờ cơm bánh mà no lòng chắc dạ.

16 Hương bá Li-băng, những cây CHÚA đã trồng,
được tràn trề nhựa sống.

17 Bầy chim tước rủ nhau làm ổ,
hạc bay về xây tổ ngọn cao.

18 Núi chon von, loài sơn dương tìm đến,
hốc đá sâu, giống ngân thử ẩn mình.

19 Chúa đặt vầng trăng để đo thời tiết,
dạy mặt trời biết lặn đúng thời gian.

20 Đêm trở lại khi Chúa buông màn tối,
chốn rừng sâu, muông thú tung hoành.

21 Tiếng sư tử gầm lên vang dội,
chúng săn mồi, gào xin Chúa cho ăn.

22 Ánh dương lên, chúng bảo nhau về,
tìm hang hốc, chui vào nằm nghỉ.

23 Đến lượt con người ra đi làm lụng,
những mải mê tới lúc chiều tà.

24 Công trình Ngài, lạy CHÚA, quả thiên hình vạn trạng!
Chúa hoàn thành tất cả thật khôn ngoan,
những loài Chúa dựng nên lan tràn mặt đất.

25 Này đại dương bát ngát mênh mông,
nơi muôn vàn sinh vật to lẫn nhỏ vẫy vùng,

26 nơi tàu bè cỡi sóng và thủy quái tung tăng,
là vật Chúa tạo thành để làm trò tiêu khiển.

27 Hết mọi loài ngửa trông lên Chúa
đợi chờ Ngài đến bữa cho ăn.

28 Ngài ban xuống, chúng lượm về,
Ngài mở tay, chúng thoả thuê ơn phước.

29 Chúa ẩn mặt đi, chúng rụng rời kinh hãi;
lấy sinh khí lại, là chúng tắt thở ngay, mà trở về cát bụi.

30 Sinh khí của Ngài, Ngài gửi tới,
là chúng được dựng nên,
và Ngài đổi mới mặt đất này.

31 Vinh hiển CHÚA, nguyện muôn năm tồn tại,
công trình CHÚA làm Chúa được hân hoan.

32 Chúa nhìn đất thấp, đất sợ run lẩy bẩy,
Người chạm núi cao, núi toả khói mịt mù.

33 Suốt cuộc đời, tôi sẽ ca mừng CHÚA,
sống ngày nào, xin đàn hát kính Thiên Chúa của tôi.

34 Nguyện tiếng lòng tôi làm cho Người vui thoả,
đối với tôi, niềm vui là chính CHÚA.

35 Ước gì tội nhân phải biệt tích cõi đời,
bọn bất lương sạch bóng chẳng còn ai.
Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi!

-------------

Thánh Vịnh 105

Lịch sử kỳ diệu của Ít-ra-en (1 Sb 16:8-22);

1 Ha-lê-lui-a.
Hãy tạ ơn CHÚA, cầu khẩn danh Người,
vĩ nghiệp của Người, loan báo giữa muôn dân.

2 Hát lên đi, đàn ca mừng Chúa,
và suy gẫm mọi kỳ công của Người.

3 Hãy tự hào vì danh thánh Chúa,
tâm hồn những ai tìm kiếm CHÚA, nào hoan hỷ.

4 Hãy tìm CHÚA và sức mạnh của Người,
chẳng khi ngừng tìm kiếm Thánh Nhan.

5 Hãy nhớ lại những kỳ công Người thực hiện,
những dấu lạ và những quyết định Người phán ra,

6 hỡi anh em, dòng dõi Áp-ra-ham tôi tớ Chúa,
con cháu Gia-cóp được Người tuyển chọn!

7 Chính ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta,
những điều Người quyết định
là luật chung cho cả địa cầu.

8 Giao ước lập ra, muôn đời Người nhớ mãi,
nhớ lời đã cam kết đến ngàn thế hệ!

9 Đó là điều đã giao ước cùng Áp-ra-ham,
đã đoan thề cùng I-xa-ác,

10 và đặt thành quy luật cho Gia-cóp,
thành giao ước muôn đời cho Ít-ra-en,

11 rằng: "Ta sẽ cho ngươi đất Ca-na-an
làm kỷ phần gia nghiệp."

12 Thuở ấy họ chỉ là một số nhỏ,
một nhóm kiều dân nơi đất khách quê người,

13 lang thang hết xứ này qua xứ khác,
phiêu bạt từ nước nọ đến nước kia.

14 Nhưng Chúa vẫn không để cho ai ức hiếp họ;
vì thương họ, Người la rầy vua chúa:

15 "Đừng đụng tới những kẻ Ta xức dầu tấn phong,
chớ làm hại các ngôn sứ của Ta."

16 Chúa cho nạn đói hoành hành khắp xứ,
làm cạn nguồn lương thực nuôi dân.

17 Chúa đã phái một người đi trước họ
là Giu-se, kẻ bị bán làm tôi.

18 Chân ông phải mang xiềng khổ sở,
cổ đeo gông nặng nề,

19 cho đến ngày ứng nghiệm điều ông tiên đoán
và ông được lời CHÚA giải oan.

20 Nhà vua, vị thủ lãnh các dân thời đó,
truyền tháo cởi gông xiềng và phóng thích ông,

21 rồi đặt ông làm tể tướng triều đình,
làm chủ mọi tài sản hoàng gia.

22 Vua cho ông toàn quyền chỉ đạo hàng khanh tướng,
dạy lẽ khôn ngoan cho bậc lão thành.

23 Bấy giờ Ít-ra-en trẩy sang Ai-cập,
và Gia-cóp kiều ngụ đất Kham.

24 Chúa cho Dân Người tăng thêm gấp bội,
cho họ mạnh hơn cả đối phương.

25 Người khiến chúng thay lòng đổi dạ, mà đâm ra thù ghét,
dùng mưu mô chống lại các tôi tớ Người.

26 Chúa phái tôi tớ Người là Mô-sê,
phái A-ha-ron, kẻ Người tuyển chọn,

27 đến loan báo những điềm thiêng dấu lạ
trong toàn cõi đất Kham.

28 Chúa bủa màn đen, khắp nơi đen tối,
mà chúng vẫn cưỡng lại lời Người.

29 Chúa làm cho nước biến thành máu đỏ, giết sạch loài tôm cá.

30 Khắp vùng, ếch nhái bỗng tràn lan, nhảy cả vào cung cấm.

31 Chúa vừa phán, ruồi muỗi từng đàn
ào tới khắp nơi trên lãnh thổ.

32 Thay mưa mùa, Chúa đổ toàn mưa đá,
phóng lửa hồng thiêu huỷ đất đai.

33 Người tàn phá đồi nho nương vả,
quật đổ cây cối trong khắp cả vùng.

34 Chúa lại phán, bỗng đâu xuất hiện
vô vàn vô số châu chấu cào cào;

35 chúng ăn sạch cỏ cây trong nước,
ăn hại hoa màu khắp mọi nơi.

36 Người giết mọi con đầu lòng bản xứ,
là tinh hoa của cả giống nòi.

37 Còn dân riêng của Người, Người đưa ra,
mang theo bạc với vàng;
bằng ấy chi tộc mà không ai lảo đảo.

38 Thấy họ ra đi, dân Ai-cập vui mừng,
vì họ đã làm cho chúng kinh hãi.

39 Chúa giăng mây làm màn che phủ họ
và cho lửa hồng soi sáng ban đêm.

40 Họ đòi ăn, Người cho chim cút đến,
và cho họ no nê bánh bởi trời.

41 Người xẻ đá, nước liền vọt ra
chảy thành sông giữa vùng sa mạc.

42 Ấy là vì Chúa nhớ lại lời thiêng đã hứa
cùng Áp-ra-ham, tôi tớ của Người.

43 Chúa đưa Dân Người, những kẻ Người đã chọn,
vui vẻ ra đi giữa tiếng reo hò.

44 Đất ngoại bang, Người trao tặng họ,
cho thừa hưởng công khó của chư dân,

45 ngõ hầu họ vâng theo thánh chỉ, và tuân giữ luật Người.

------------

Thánh Vịnh 106

Chúa nhân từ đối với dân Ít-ra-en luôn bất trung

1 Ha-lê-lui-a.
Hãy tạ ơn CHÚA vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

2 Ai sẽ tường thuật những chiến công của CHÚA,
sẽ công bố mọi câu tán tụng Người?

3 Hạnh phúc thay người giữ đức công minh
và hằng thực thi điều chính trực!

4 Lạy CHÚA, xin Ngài nhớ đến con bởi lòng thương dân Ngài,
xin ngự đến viếng thăm mà ban ơn cứu độ.

5 Xin cho con được thấy tỏ tường
phần phúc lộc dành cho những người được Chúa chọn,
để chúng con được vui niềm vui dân Chúa
và cùng hiên ngang với gia nghiệp của Ngài.

6 Cùng các bậc tổ tiên, chúng con đã phạm tội,
đã ở bất công, làm điều gian ác.

7 Xưa bên Ai-cập, tổ tiên chúng con
đã không hiểu những kỳ công của Chúa,
đã chẳng nhớ ân huệ vô vàn,
và phản loạn ở nơi Biển Đỏ.

8 Nhưng vì Thánh Danh, Người thương cứu họ,
để biểu dương uy vũ của Người.

9 Người ngăm đe Biển Đỏ, Biển liền cạn khô,
đưa họ đi qua lòng vực thẳm,
khác nào đi giữa chốn hoang vu.

10 Chúa cứu họ khỏi tay người ghen ghét,
giải thoát họ khỏi tay địch thù:

11 Nước dìm quân đối nghịch, không một kẻ thoát thân.

12 Bấy giờ họ mới tin lời Người phán,
và hát lên bài tán tụng Người.

13 Nhưng rồi họ chóng quên công việc của Chúa,
chẳng đợi lệnh Người ban.

14 Trong sa mạc, lòng buông theo dục vọng,
chốn hoang vu, họ thách thức Chúa Trời.

15 Chúa liền ban điều họ đã xin,
cho dư đầy đến độ chán ngấy.

16 Trong doanh trại, họ ganh với Mô-sê
và A-ha-ron, người được CHÚA thánh hiến.

17 Đất bỗng rẽ ra nuốt sống Đa-than,
chôn vùi bọn A-vi-ram cả lũ.

18 Lửa hồng bừng lên đốt cháy trọn bầy,
ngọn hoả hào thiêu rụi phường gian ác.

19 Tại Khô-rếp, họ đúc một con bê,
rồi phủ phục tôn thờ tượng đó.

20 Họ đổi Chúa vinh quang lấy hình bò ăn cỏ.

21 Họ quên Thiên Chúa là Vị Cứu Tinh
từng làm việc lớn lao bên miền Ai-cập,

22 việc diệu kỳ trong cõi đất Kham,
việc khiếp kinh giữa lòng Biển Đỏ.

23 Chúa tính chuyện sẽ tiêu diệt họ,
nếu người Chúa chọn là Mô-sê
chẳng đem thân cản lối, ở ngay trước mặt Người,
hầu ngăn cơn thịnh nộ, kẻo Chúa diệt trừ dân.

24 Họ khinh thường miền đất xanh tươi mầu mỡ,
chẳng tin tưởng chi vào lời Chúa phán,

25 trong lều trại, lẩm bẩm kêu ca,
chẳng thèm nghe tiếng CHÚA.

26 Người giơ tay trên họ mà thề
sẽ làm họ gục ngã trong miền sa mạc,

27 bắt giống nòi tản mác giữa chư dân,
phân tán họ đi nhiều miền khác.

28 Họ suy phục thần Ba-an Pơ-o,
và ăn của lễ cúng dâng người chết,

29 trêu giận Chúa bằng hành vi ngỗ nghịch,
khiến tai ương ập xuống trên đầu.

30 Pin-khát liền đứng ra phân xử, tai hoạ bỗng dứt ngay.

31 Thế nên từ đời nọ đến đời kia, đến thiên thu vạn đại,
việc ông làm được coi là công chính.

32 Bên dòng nước Mơ-ri-va, họ trêu giận Người,
khiến Mô-sê vì họ mà chuốc hoạ vào thân,

33 bởi họ làm ông trí lòng bực bội,
mở miệng ra ông đã lỡ lời.

34 Họ đã không diệt trừ những dân
mà CHÚA đã chỉ định,

35 họ sống chung lộn giữa chư dân,
học đòi những hành vi của chúng.

36 Họ lấy tượng thần chúng mà thờ:
đó chính là cạm bẫy họ sa chân.

37 Họ giết con mình cả trai lẫn gái, mà hiến quỷ tế thần.

38 Họ đổ máu vô tội, máu con trai con gái của mình,
dâng tiến thần Ca-na-an làm tế phẩm,
và vì máu này, đất đã ra ô uế.

39 Họ đã thành dơ bẩn vì những hành vi đó,
phản bội tình yêu Chúa bằng những việc họ làm.

40 Trên dân riêng, CHÚA đổ cơn thịnh nộ,
Người tởm kinh gia nghiệp của mình,

41 phó mặc họ vào tay đám chư dân.
Kẻ thù thống trị họ,

42 và địch quân áp bức,
dưới bàn tay chúng, họ khom lưng cúi đầu.

43 Đã bao lần Chúa thương giải cứu,
nhưng họ vẫn cố tình phản nghịch,
đắm chìm trong tội ác của mình.

44 Chúa thấy họ truân chuyên ngàn nỗi,
nghe thấy lời cầu cứu van xin.

45 Chúa nhớ lại giao ước của Người mà giúp họ,
mở lượng hải hà, Người chạnh lòng thương,

46 và khiến những ai bắt họ đi đày, cũng động lòng trắc ẩn.

47 Lạy CHÚA là Thiên Chúa chúng con,
xin Ngài thương cứu độ, quy tụ chúng con về
từ giữa muôn dân nước,
để chúng con cảm tạ Thánh Danh
và được hiên ngang tán dương Ngài.

48 Chúc tụng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa Ít-ra-en
từ muôn thuở cho đến muôn đời.
Toàn dân hãy hô lớn: A-men! A-men!

-------------

Thánh Vịnh 107

Tạ ơn Chúa vì được Người giải thoát

1 Ha-lê-lui-a.
Hãy tạ ơn CHÚA vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

2 Họ sẽ cùng nói lên như vậy,
những người được CHÚA thương giải thoát;
giải thoát cho khỏi tay địch thù,

3 triệu tập về từ bao viễn xứ,
khắp miền nam bắc, khắp ngả đông tây.

4 Họ lạc bước trong vùng sa mạc, nơi cằn cỗi,
không thấy đường về chốn thành thị để định cư,

5 vừa đói vừa khát, mạng sống đã hầu tàn.
Khi gặp bước ngặt nghèo,

6 họ kêu lên cùng CHÚA,
Người đưa tay kéo họ ra khỏi cảnh gian truân,

7 dắt họ đi thẳng đường ngay lối
về chốn thành thị để định cư.

8 Ước chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa,
và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần.

9 Họng ráo khô, Chúa cho uống phỉ tình,
bụng đói lả, Người cho ăn thoả thích.

10 Họ phải sống trong cảnh tối tăm mù mịt,
kiếp lầm than xiềng xích gông cùm;

11 vì họ chống cưỡng lời Thiên Chúa,
dám khinh nhờn lệnh Đấng Tối Cao,

12 Người bắt họ nếm mùi gian khổ,
phải lao đao mà không kẻ đỡ nâng.

13 Khi gặp bước ngặt nghèo, họ kêu lên cùng CHÚA,
Người ra tay cứu họ thoát ngàn nỗi gian truân:

14 đưa ra khỏi cảnh tối tăm mù mịt
và đập tan xiềng xích gông cùm.

15 Ước chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa,
và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần.

16 Cửa đồng kia, Chúa đã phá tung,
then sắt nọ, tay Người bẻ gãy.

17 Họ hoá điên trong cuộc đời lầm lỗi,
gánh tội tình đè nặng tấm thân,

18 mọi thức ăn, họ đều chê chán,
và tiến gần tới cửa âm ty.

19 Khi gặp bước ngặt nghèo, họ kêu lên cùng CHÚA,
Người ra tay cứu họ thoát ngàn nỗi gian truân.

20 Sai lời Người đến, chữa cho lành mạnh,
cứu họ khỏi sa vào hố sâu.

21 Ước chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa,
và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần.

22 Ước chi họ dâng lễ tế tạ ơn Chúa,
cất tiếng hò reo, tường thuật việc Chúa làm.

23 Họ vượt biển ngược xuôi nghề thương mãi,
giữa trùng dương lèo lái con tàu,

24 mắt đã tường việc CHÚA làm nên
và kỳ công Người thực hiện giữa dòng nước lũ.

25 Chúa truyền lệnh khiến bùng lên bão táp,
lớp sóng xô cuồn cuộn dập dồn.

26 Họ nhô lên tận trời, nhào xuống vực sâu,
lúc nguy hiểm, hồn xiêu phách lạc,

27 bị quay cuồng, lảo đảo như say,
khéo cùng khôn đã chìm đâu mất.

28 Khi gặp bước ngặt nghèo, họ kêu lên cùng CHÚA,
Người đưa tay kéo họ ra khỏi cảnh gian truân.

29 Đổi phong ba thành gió thoảng nhẹ nhàng,
sóng đang gầm, bỗng đâu im tiếng,

30 họ vui sướng, vì trời yên bể lặng
và Chúa dẫn đưa về bờ bến mong chờ.

31 Ước chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa,
và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần.

32 Ước chi họ tán dương Người nơi nhóm họp toàn dân
và ca tụng giữa hội đồng bô lão.

33 Chúa khiến sông ngòi cạn đi thành sa mạc,
đổi suối nguồn ra hoang địa khô khan,

34 đất mầu mỡ hoá đồng chua nước mặn,
vì dân cư độc ác gian tà.

35 Người lại biến sa mạc thành hồ ao
và hoang địa khô khan nên nguồn suối.

36 Kẻ nghèo đói, Người cho đến ở,
họ lập nên thành thị để định cư.

37 Gieo lúa ngoài ruộng, trồng nho trong vườn,
họ thu hoạch hoa màu lợi tức.

38 Chúa chúc lành, họ sinh sôi nảy nở,
bầy gia súc, Người không để giảm đi.

39 Nhưng rồi họ phải tiêu hao lụn bại,
điêu đứng vì tai hoạ với khổ đau.

40 Chúa đổ nhuốc nhơ xuống hàng quyền thế,
bắt phiêu bạt giữa chốn hoang vu,
không đường ra lối vào.

41 Nhưng Chúa lại cất nhắc
kẻ nghèo hèn thoát cảnh lầm than,
ban cho cả giống dòng
như chiên cừu sinh năm đẻ bảy.

42 Người chính trực thấy thế mà mừng rỡ,
bọn gian tà chẳng dám hé môi.

43 Ai kẻ hiền nhân, hãy để tâm suy nghĩ,
thì sẽ am tường lòng CHÚA thương yêu.

------------

Thánh Vịnh 108

Ca tụng Thiên Chúa và xin Người thương giúp

1 Thánh ca. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít

2 Con vững dạ an lòng, lạy Thiên Chúa,
này con xin đàn hát xướng ca với tất cả tâm hồn.

3 Thức dậy đi, hỡi đàn sắt đàn cầm,
tôi còn đánh thức cả bình minh.

4 Lạy THIÊN CHÚA, trước mặt chư dân, con dâng lời cảm tạ,
giữa lòng muôn nước, con đàn hát xướng ca.

5 Vì tình thương của Ngài cao ngất trời xanh,
lòng thành tín vượt ngàn mây thẳm.

6 Lạy Thiên Chúa, xin biểu thị uy phong khắp cõi trời
và chiếu toả vinh quang đầy mặt đất.

7 Xin ra tay cứu độ, và đáp lời chúng con,
để những kẻ Ngài yêu thương được ơn giải thoát.

8 Trong thánh điện, Chúa Trời tuyên phán:
Khấp khởi mừng, Ta chia cắt Si-khem,
Ta đo đạc cả đồng bằng Xúc-cốt.

9 Ga-la-át về Ta, Mơ-na-se cũng về Ta,
Ta lấy Ép-ra-im làm mũ chiến đội đầu,
lấy Giu-đa làm cây gậy chỉ huy.

10 "Mô-áp là chậu Ta tắm rửa, Ê-đôm là chỗ Ta liệng giày,
đánh bại Phi-li-tinh, Ta reo mừng thắng trận."

11 Lạy Thiên Chúa, ai sẽ đưa con vào thành kiên cố,
ai sẽ dắt con đến tận Ê-đôm?

12 Há chẳng phải chính Ngài,
Đấng đã từng ruồng bỏ chúng con,
chẳng còn dẫn ba quân xuất trận?

13 Xin Ngài thương cứu viện, cho chúng con thoát khỏi quân thù,
chứ người phàm giúp đỡ chỉ bằng không.

14 Có Thiên Chúa, ta sẽ trổ tài oanh liệt,
chính Người chà đạp kẻ thù ta.

------------

Thánh Vịnh 109

Bị kẻ thù nguyền rủa, xin ĐỨC CHÚA ban phúc lành

1 Phần nhạc trưởng. Của vua Đa-vít. Thánh vịnh.
Lạy Thiên Chúa là Đấng con ca ngợi,
xin Chúa đừng lặng thinh.

2 Bởi vì kẻ gian ngoa độc dữ mở miệng nhằm hại con,
nói với con toàn lời dối trá,

3 buông lời hằn học bủa vây con, tấn công con vô cớ.

4 Con thương nó, nhưng nó lại vu oan,
phần con, con chỉ biết cầu nguyện.

5 Nó lấy oán đền ơn,
lấy hận thù đáp lại lòng con thương mến.

6 Xin cho kẻ dữ nổi lên chống nó,
bên phải nó, đặt một người cáo tội đứng kèm.

7 Ước gì nó phải mang án khi ra khỏi cửa công,
và lời xin ân xá thành lời buộc tội.

8 Ước gì ngày đời nó bị rút ngắn đi,
chức vụ nó vào tay kẻ khác,

9 con cái nó trở thành mồ côi,
còn vợ nó ra người goá bụa!

10 Ước gì con cái nó phải lang thang ăn mày,
bị đuổi ra khỏi nhà, nhà đã tan hoang,

11 chủ nợ đến vét sạch bạc tiền
và người lạ đoạt hết của mồ hôi nước mắt.

12 Ước chi chẳng còn ai tình nghĩa gì với nó,
chẳng người nào thương lũ con nó mồ côi,

13 dòng dõi nó bị tru di tam tộc,
sau một đời, tên tuổi bị xoá nhoà!

14 Ước gì CHÚA nhớ lại tội cha ông nó,
lỗi của mẹ nó không hề được xoá bỏ đi!

15 Các tội ấy cứ sờ sờ trước mặt CHÚA,
xin Chúa xoá nhoà tên tuổi chúng trên đời!

16 Bởi nó đã chẳng màng điều nhân việc nghĩa,
đã ngược đãi kẻ khó người nghèo
và giết hại cả người đã héo hắt tâm can.

17 Nó đã thích nguyền rủa,
thì cho lời nguyền rủa đổ lên đầu nó;
nó chẳng ưa chúc lành,
thì cho lời chúc lành bỏ nó mà đi!

18 Nó đã lấy lời nguyền rủa làm như áo mặc,
thì cho lời nguyền rủa thấm vào thân nó:
như nước thấm ruột gan, như dầu vào xương tuỷ.

19 Ước chi lời nguyền rủa như áo choàng quấn chặt lấy nó,
như đai lưng thắt mãi không rời!

20 Những kẻ vu cáo tôi, những kẻ nói xấu tôi: ước gì CHÚA trả công như vậy!

21 Còn Ngài, lạy CHÚA là Thiên Chúa con thờ,
vì danh dự của Ngài, xin bênh đỡ,
vì lòng Ngài yêu thương nhân hậu, xin giải thoát con,

22 bởi vì con khốn khổ nghèo hèn,
nghe trong mình con tim rướm máu.

23 Con ra đi, như chiều tà bóng ngả,
bị cuốn lôi đi như gió cuốn cào cào.

24 Gối rã rời, vì nhịn ăn nhịn uống,
thân xác con gầy còm yếu nhược.

25 Con bị người đời mắng chửi dể duôi,
trông thấy con là chúng lắc đầu.

26 Lạy CHÚA là Thiên Chúa của con, xin thương phù hộ,
xin lấy lòng nhân hậu cứu độ con,

27 để chúng biết rằng chính Ngài, lạy CHÚA,
chính tay Ngài đã làm như vậy!

28 Chúng cứ nguyền rủa đi,
nhưng phần Ngài, xin Ngài giáng phúc.
Chúng cứ việc nổi dậy chống con,
chúng sẽ phải nhục nhằn xấu hổ.
Nhưng tôi tớ Ngài đây sẽ được vui mừng.

29 Ước gì những kẻ tố cáo con bị phủ đầy nhục nhã,
bị xấu hổ trùm lên như chiếc áo choàng.

30 Tôi sẽ hết lời cảm tạ CHÚA,
tán dương Người giữa lòng đại hội,

31 vì Chúa đứng bên, bênh vực kẻ nghèo hèn,
để cứu độ khỏi tay người kết án.

-------------

Thánh Vịnh 110

Đấng Mê-si-a là Vua và Thượng Tế

1 Của vua Đa-vít. Thánh vịnh.
Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA
ngỏ cùng Chúa Thượng tôi:
"Bên hữu Cha đây, Con lên ngự trị,
để rồi bao địch thù, Cha sẽ đặt làm bệ dưới chân con."

2 Từ Xi-on, ĐỨC CHÚA sẽ mở rộng quyền vương đế của Ngài:
Giữa lòng địch quân, xin Ngài làm bá chủ.

3 Đức Chúa phán bảo rằng:
"Ngày đăng quang con nắm quyền thủ lãnh,
vẻ huy hoàng rực rỡ tựa thần linh.
Ngay trước lúc hừng đông xuất hiện,
tự lòng Cha, Cha đã sinh ra Con."

4 ĐỨC CHÚA đã một lần thề ước, Người sẽ chẳng rút lời,
rằng: "Muôn thuở, Con là Thượng Tế
theo phẩm trật Men-ki-xê-đê."

5 Tâu Chúa Thượng, Đức Chúa ở bên hữu Ngài
sẽ đập tan vương bá ngày phẫn nộ,

6 sẽ xét xử muôn dân, chất thây ma thành đống,
đập tan bao thủ lãnh trên miền đất mênh mông.

7 Dọc đường, Chúa Thượng tôi uống nơi mạch suối,
nên sẽ ngẩng đầu thật hiên ngang.