Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2011

23. THÁNH VỊNH 71 đến THÁNH VỊNH 80 ( SÁCH THÁNH VỊNH)

Thánh Vịnh 71

Từ độ thanh xuân, tôi trông cậy Chúa

1 Con ẩn náu bên Ngài, lạy CHÚA,
xin đừng để con phải tủi nhục bao giờ.

2 Vì Ngài công chính, xin cứu vớt và giải thoát con,
ghé tai nghe và thương cứu độ.

3 Xin Ngài nên như núi đá cho con trú ẩn,
như thành trì để cứu độ con,
núi đá và thành trì bảo vệ con, chính là Ngài.

4 Lạy Thiên Chúa, xin giải thoát con khỏi bàn tay kẻ dữ,
khỏi móng vuốt phường nham hiểm và bọn dã man.

5 Vì lạy Chúa, chính Ngài là Đấng con trông đợi,
lạy ĐỨC CHÚA, chính Ngài là Đấng con tin tưởng
ngay từ độ thanh xuân.

6 Từ thuở sơ sinh, con nương tựa vào Ngài,
Ngài đã kéo con ra khỏi lòng mẹ,
con ca tụng Ngài chẳng khi ngơi.

7 Con đã gây thắc mắc cho bao người,
nhưng Chúa là nơi vững chắc cho con vào trú ẩn.

8 Miệng chứa chan lời tán tụng Chúa,
suốt ngày con chẳng ngớt tôn vinh.

9 Xin đừng sa thải con lúc tuổi đà xế bóng,
chớ bỏ rơi khi sức lực suy tàn.

10 Vì thù địch nặng lời chống đối,
quân rình hại mạng con đã nhất trí bày mưu,

11 bảo nhau rằng: "Thiên Chúa bỏ hắn rồi, cứ truy nã,
bắt hắn đi, chẳng có ai cứu hắn đâu mà! "

12 Lạy Thiên Chúa, xin đừng nỡ xa con,
lạy Thiên Chúa, xin Ngài mau trợ giúp!

13 Ước chi những người muốn hại mạng sống con
đều phải chết nhục nhã ê chề;
kẻ tìm cách gây hoạ cho con
phải muôn vàn nhuốc nhơ xấu hổ.

14 Phần con đây, vẫn một bề trông cậy,
và gia tăng lời tán tụng Ngài.

15 Miệng con công bố Ngài chính trực,
suốt ngày tường thuật ơn cứu độ Ngài ban,
ơn của Ngài, nhiều khôn xiết kể!

16 Con thuật lại bao chiến công của CHÚA,
nhắc nhở rằng: chỉ mình Ngài chính trực công minh.

17 Từ độ thanh xuân, lạy Thiên Chúa,
con đã được Ngài thương dạy dỗ.
Tới giờ này, con vẫn truyền rao vĩ nghiệp của Ngài.

18 Cả lúc con già nua, da mồi tóc bạc,
lạy Thiên Chúa, xin đừng bỏ rơi con,
để con tường thuật quyền năng của Chúa
cho thế hệ này được rõ,
và dũng lực của Ngài
cho thế hệ mai sau.

19 Lạy Thiên Chúa, đức chính trực của Ngài cao vời vợi,
Ngài đã làm những việc lớn lao,
lạy Thiên Chúa, nào ai sánh tày!

20 Ngài đã bắt con nếm mùi tân khổ,
chính Ngài sẽ cho con được hoàn sinh
và kéo ra khỏi vực sâu lòng đất.

21 Phần vinh hoa, Ngài sẽ ban nhiều, và trở lại vỗ về an ủi.

22 Lạy Thiên Chúa, con dạo khúc hạc cầm
tạ ơn Ngài thành tín.
Gảy cung tỳ bà, con ngâm vịnh
kính dâng Ngài, lạy Đức Thánh của Ít-ra-en.

23 Miệng con sẽ reo hò theo nhịp đàn mừng Chúa.
Hồn con nữa, hồn con Ngài cứu chuộc,
cũng vui sướng hò reo.

24 Và suốt ngày con nhẩm đi nhắc lại:
quả thật Ngài công chính!
Vì những kẻ tìm cách gây hoạ cho con sẽ xấu hổ thẹn thùng.
------------------

Thánh Vịnh 72

Vương quyền của Đức Mê-si-a Vua

1 Của vua Sa-lô-môn.
Tâu Thượng Đế, xin ban quyền bính Ngài cho vị Tân Vương,
trao công lý Ngài vào tay Thái Tử,

2 để Tân Vương xét xử dân Ngài theo công lý,
và bênh vực quyền lợi kẻ nghèo hèn.

3 Núi đem lại cảnh hoà bình trăm họ,
đồi rước về nền công lý vạn dân.

4 Người sẽ bảo toàn quyền lợi dân cùng khổ,
ra tay cứu độ kẻ khó nghèo,
đập tan lũ cường hào ác bá.

5 Nguyện chúc Người tuổi thọ sánh vầng ô,
như bóng nguyệt đến muôn đời muôn kiếp!

6 Mong Người xuống tựa mưa sa nội cỏ,
ơn vũ lộ thấm nhuần cả đất đai.

7 Triều đại Người, đua nở hoa công lý
và thái bình thịnh trị tới ngày nao tuế nguyệt chẳng còn.

8 Người làm bá chủ từ biển này qua biển nọ,
từ Sông Cả đến tận cùng cõi đất.

9 Dân vùng sa mạc khúm núm quy hàng,
tất cả đối phương nhục nhằn cắn cỏ.

10 Từ Tác-sít và hải đảo xa xăm,
hàng vương giả sẽ về triều cống.
Cả những vua Ả-rập, Xơ-va,
cũng đều tới tiến dâng lễ vật.

11 Mọi quân vương phủ phục trước bệ rồng,
muôn dân nước thảy đều phụng sự.

12 Người giải thoát bần dân kêu khổ
và kẻ khốn cùng không chỗ tựa nương,

13 chạnh lòng thương ai bé nhỏ khó nghèo.
Mạng sống dân nghèo, Người ra tay tế độ,

14 giải thoát cho khỏi áp bức bạo tàn,
từng giọt máu họ, Người đều coi là quý.

15 Tân Vương vạn vạn tuế!
Thiên hạ sẽ đem vàng Ả-rập tiến dâng lên,
và cầu xin cho Người luôn mãi,
ngày lại ngày chúc phúc cho Người.

16 Mong cho xứ sở đầy dư gạo thóc,
đỉnh non cao sóng lúa rì rào,
trổ bông vàng đẹp tựa núi Li-băng,
thâu lượm được nhiều như cỏ dại.

17 Danh thơm Người sẽ trường tồn vạn kỷ,
nức tiếng gần xa dưới ánh mặt trời.
Ước gì mọi sắc tộc trần gian, nhờ Người được chúc lành,
và muôn dân thiên hạ ngợi khen Người có phúc.

18 Chúc tụng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa Ít-ra-en,
chỉ có Ngài làm nên những công trình kỳ diệu.

19 Muôn muôn đời xin chúc tụng danh Chúa hiển vinh,
ước gì vinh quang Chúa chiếu toả khắp hoàn cầu!
A-men. A-men.

-----------------

Thánh Vịnh 73

Điều thắc mắc của người công chính

1 Thánh vịnh. Của ông A-xáp.
Thiên Chúa nhân hậu biết dường nào với nhà Ít-ra-en,
với những kẻ có lòng trong sạch!

2 Thế mà tôi đã gần như hụt bước,
một chút nữa là tôi phải trượt chân,

3 bởi ganh tị những người lên mặt
và thấy ác nhân thịnh đạt hoài.

4 Quả là chúng không nếm mùi tân khổ,
chúng có thân hình mạnh mẽ phương phi,

5 không hề vất vả như ai khác,
chẳng bị tai ương giống người đời.

6 Vì vậy, chúng lấy vẻ kiêu căng làm vòng đeo cổ,
lấy thói bạo tàn làm áo che thân.

7 Xác đầy mỡ tiết ra toàn gian ác,
và tâm địa chan chứa những mưu mô.

8 Chúng chế giễu, buông lời thâm độc,
lại kiêu căng bàn chuyện ức hiếp người;

9 miệng chẳng từ xúc phạm trời cao,
lưỡi tự do tung hoành cõi đất.

10 Nên dân ta hướng về chúng cả,
lời chúng thốt ra, hăm hở nuốt vào.

11 Chúng bảo: "Chúa Trời đâu có biết,
Đấng Tối Cao nào hiểu chuyện chi! "

12 Ác nhân như vậy đó,
chúng vẫn cứ an nhàn, thu tích thêm của cải.

13 Lạy Chúa, như thế là con đã uổng công
giữ lòng trong trắng, giữ tay thanh sạch!

14 Suốt ngày con bị đòn bị đánh,
mỗi sớm mai hình phạt sẵn chờ.

15 Giả như con tự nhủ: mình nói năng như chúng,
thì con đã thất trung với giống dòng con Chúa.

16 Nên con mới gẫm suy để hiểu chuyện này,
nhưng đối với con thật là vất vả;

17 cho tới ngày được vào trong thánh điện,
con mới am tường hậu vận chúng ra sao.

18 Quả Ngài đặt chúng vào nơi trơn trượt,
đẩy cho rơi vào cảnh điêu tàn.

19 Trong nháy mắt, hỡi ôi, chúng đã sụp đổ rồi,
nỗi kinh hoàng ập xuống, cuốn mất cả tăm hơi!

20 Lạy Chúa, khi tỉnh giấc, Ngài xua đuổi hình ảnh chúng đi,
như giấc mộng phai mờ lúc người ta thức dậy.

21 Khi lòng con ngậm hờn cay đắng
và nỗi đớn đau thấu tận ruột gan,

22 con quả đã ngu si chẳng hiểu,
trước mặt Ngài, như thú vật nào hơn!

23 Thật con ở với Chúa luôn,
tay con Ngài nắm chẳng buông chẳng rời,

24 dắt dìu khuyên nhủ bao lời,
một mai đưa tới rạng ngời quang vinh.

25 Con còn ai chốn trời xanh?
bên Ngài thế sự thật tình chẳng ham.

26 Dẫu cho hồn xác suy tàn,
thì nơi ẩn náu, kỷ phần lòng con,
muôn đời là Chúa cao tôn.

27 Kìa ai xa Chúa, sẽ mai một hết,
những kẻ phụ Ngài, Ngài diệt cả đi.

28 Còn hạnh phúc của con là ở kề bên Chúa,
chốn ẩn thân đặt ở Chúa Trời.
Mọi việc Ngài làm, con xin kể lại
nơi cửa vào thành thánh Xi-on.

----------------

Thánh Vịnh 74

Than vãn vì Đền Thờ bị tàn phá và thù địch lộng hành

1 Thi khúc. Của ông A-xáp.
Lạy Chúa Trời, sao cứ mãi bỏ rơi,
sao bừng bừng nổi giận
với đoàn chiên Ngài hằng chăn dắt?

2 Xin nhớ đến đoàn dân Ngài quy tụ thuở ban đầu,
chi tộc Ngài chuộc lấy làm sản nghiệp riêng,
và núi Xi-on, nơi Ngài ngự trị.

3 Xin đặt bước vào chốn điêu tàn vạn cổ.
Trong thánh điện, quân thù đã phá đổ tan hoang.

4 Chính chỗ xưa từng làm nơi hội họp,
nay đối phương ầm ĩ thét gào;
chúng trương cờ làm hiệu kỳ chiến thắng.

5 Chúng như những kẻ múa rìu trong rừng rậm,

6 vồ búa vung lên, đập tan nát cửa đền.

7 Thánh điện Ngài, chúng châm lửa đốt,
đền thờ Thánh Danh,
chúng xúc phạm, chúng san bằng;

8 rồi tự nhủ: "Mình phá hết đi! "
Trong cả xứ, chúng thiêu huỷ mọi nơi thờ phượng.

9 Dấu lạ xưa, chúng con đâu thấy nữa,
ngôn sứ cũng chẳng còn.
Mãi đến khi nao, ai nào có biết?

10 Lạy Thiên Chúa, tới bao giờ đối phương còn phỉ báng?
Địch quân cứ nhục mạ danh Ngài mãi mãi sao?

11 Cánh tay Ngài, cánh tay dũng mãnh,
sao Ngài rút lại, chẳng can thiệp gì?

12 Thế mà lạy Thiên Chúa, Vua chúng con từ muôn thuở,
Đấng từng chiến thắng trên toàn cõi địa cầu,

13 chính Ngài đã ra oai xẻ đôi lòng biển,
trên làn nước biếc, Ngài đập vỡ sọ thuồng luồng;

14 chính Ngài đã nghiền nát bảy đầu con giao long,
vứt nó làm mồi cho thủy quái;

15 chính Ngài đã khơi nguồn cho suối tuôn thác đổ,
chính Ngài làm cạn khô sông đang chảy dạt dào.

16 Ngày là của Chúa, đêm cũng là của Chúa;
chính Ngài sắp đặt tinh tú cùng thái dương;

17 chính Ngài vạch biên cương cho cõi đất,
thời hạ tiết đông, cũng chính Ngài thiết lập.

18 Lạy CHÚA, xin nhớ cho: thù địch phỉ báng Ngài,
lũ dân điên rồ nhục mạ Thánh Danh.

19 Thân phận bồ câu, xin đừng trao cho thú dữ,
đừng mãi mãi quên đi mạng sống dân nghèo khổ của Ngài.

20 Giao ước thuở xưa, xin nhìn lại,
bởi vì khắp hang cùng ngõ hẻm,
chỉ thấy sào huyệt quân bạo tàn.

21 Xin chớ để người bị áp bức phải ra về tủi hổ,
nhưng xin cho kẻ nghèo người khổ được ca ngợi Thánh Danh.

22 Lạy Thiên Chúa, xin đứng lên biện hộ cho Ngài;
xin Chúa nhớ lại rằng:
quân điên dại ngày ngày phỉ báng Chúa.

23 Xin đừng quên tiếng kẻ thù Chúa hò la,
tiếng quân địch thét gào vang lên mãi.

-------------------

Thánh Vịnh 75

Thiên Chúa là thẩm phán công minh

1 Phần nhạc trưởng. "Xin đừng phá đổ." Thánh vịnh. Của ông A-xáp. Thánh ca.

2 Lạy Thiên Chúa, chúng con xin tạ ơn Ngài,
tạ ơn Ngài và cầu khẩn Thánh Danh,
kỳ công Ngài, chúng con xin kể lại.

3 Chúa phán: "Vào thời Ta ấn định, Ta sẽ xử công minh.

4 Mặt đất cùng toàn thể dân cư, dù rung chuyển,
chính Ta đã làm cho cột trụ nó vững rồi.

5 Ta bảo lũ kiêu căng: "Đừng kiêu ngạo!
Bảo phường tội lỗi: "Chớ dương oai!

6 Này chớ dương oai ngạo với Trời,
ăn nói ngang tàng khinh cả Chúa"."

7 Vì chẳng có chi tự đông đoài hay sa mạc
làm cho ai được cất nhắc lên.

8 Chỉ Thiên Chúa mới là thẩm phán,
Chúa hạ bệ người này, cất nhắc kẻ kia.

9 Vì này tay CHÚA cầm chén rượu,
chén rượu đầy mùi vị đắng cay,
rót cho bọn gian ác trên đời,
tất cả đều phải uống, uống không chừa cặn.

10 Phần tôi đây, sẽ hoan hỷ muôn đời
và đàn ca kính Chúa nhà Gia-cóp.

11 Tôi sẽ đập tan uy quyền kẻ dữ,
còn uy thế người lành sẽ được nâng cao.

-------------

Thánh Vịnh 76

Tạ ơn sau khi chiến thắng

1 Phần nhạc trưởng. Theo huyền cầm. Thánh vịnh. Của ông A-xáp. Thánh ca.

2 Miền Giu-đa nức tiếng Chúa Trời,
tại Ít-ra-en, danh Người cao cả.

3 Chúa đã cắm lều ở Sa-lem, núi Xi-on là nơi Chúa ngự.

4 Chính tại đó, Người bẻ gãy cung tên,
khiên mộc gươm đao, mọi võ khí.

5 Lạy Chúa, Ngài quả là lẫm liệt oai hùng,
vì chiến lợi phẩm thu về từng núi,

6 đoạt của lớp anh hùng mê mệt ngủ say
và đoàn dũng sĩ cánh tay rời rã.

7 Lạy Chúa nhà Gia-cóp, Chúa thị uy
là ngựa xe đứng liền tại chỗ.

8 Quả thật Ngài đáng sợ!
Trong lúc Ngài nổi trận lôi đình,
nào ai đứng vững trước Thánh Nhan?

9 Tự chốn trời cao, Ngài tuyên án:
trái đất này kinh hãi lặng yên,

10 khi Chúa Trời đứng lên xét xử,
cứu mọi kẻ nghèo hèn chốn dương gian.

11 Cả cơn giận phàm nhân cũng thành lời ca tụng,
kẻ thoát lôi đình sẽ mở hội mừng Ngài.

12 Hãy khấn nguyền và giữ y lời hứa
với CHÚA là Thiên Chúa các ngươi.
Kẻ hầu cận Đấng khả tôn khả uý
hãy đem lễ vật tiến dâng Người.

13 Người đập tan khí thế bao thủ lãnh,
gây kinh hoàng cho vua chúa trần gian.

------------------

Thánh Vịnh 77

Hồi tưởng những kỳ công của Thiên Chúa

1 Phần nhạc trưởng. .. Giơ-đu-thun. Của ông A-xáp. Thánh vịnh.

2 Tôi cất lời kêu lên cùng Chúa,
lời tôi kêu Chúa, xin Người lắng nghe.

3 Ngày khốn quẫn, tôi tìm kiếm Chúa,
tay vươn lên không biết mỏi lúc đêm trường,
hồn tôi nào có thiết lời an ủi!

4 Tưởng nhớ Chúa, tôi thở vắn than dài,
suy gẫm hoài nên khí lực tiêu hao.

5 Lạy Chúa, Ngài không để con khép mi chợp mắt,
lòng xao xuyến, con chẳng nói nên lời.

6 Hồi tưởng lại bao ngày xa cũ,
tâm hồn ấp ủ những năm xưa,

7 suốt canh khuya, trong dạ nhủ thầm,
và suy gẫm, trí lòng con tự hỏi:

8 Phải chăng Chúa ruồng bỏ đến muôn đời,
chẳng bao giờ còn dủ lòng thương đoái?

9 Tình yêu Chúa phải chăng nay cạn hẳn
và thánh ngôn chấm dứt đời đời?

10 Hay Thiên Chúa đã quên thương xót,
vì giận hờn mà khép kín từ tâm?

11 Tôi tự bảo: điều làm tôi đau đớn
là Đấng Tối Cao chẳng còn ra tay nữa.

12 Lạy CHÚA, con tưởng nhớ bao việc Ngài làm,
tưởng nhớ những kỳ công thuở trước.

13 Mọi hành động của Ngài, con nhẩm đi nhắc lại,
sự nghiệp Ngài, con sẽ gẫm suy.

14 Lạy Thiên Chúa, đường lối Ngài quả là thánh thiện,
có thần nào cao cả như Thiên Chúa?

15 Chính Ngài là vị Thần thực hiện những kỳ công,
biểu dương sức mạnh giữa muôn vàn dân nước.

16 Tay Chúa đã cứu chuộc dân Ngài
là giống nòi Gia-cóp và Giu-se.

17 Nước đã thấy Ngài, lạy Thiên Chúa,
thấy Ngài, nước rùng mình khiếp sợ,
cả vực sâu cũng run rẩy kinh hoàng.

18 Mây tầng đổ mưa, mây tầng vang tiếng,
ngang dọc khắp trời, tên lửa Ngài bay.

19 Tiếng sấm của Chúa ầm ầm vang dội,
ánh chớp chói loà soi sáng thế gian, khắp địa cầu lung lay rung chuyển.

20 Đường của Chúa băng qua biển rộng,
lối của Ngài rẽ nước mênh mông,
mà chẳng ai nhận thấy vết chân Ngài.

21 Chúa dùng bàn tay của Mô-sê và A-ha-ron
mà lãnh đạo dân riêng của Chúa,
như dẫn dắt đoàn chiên.

------------

Thánh Vịnh 78

Lịch sử Ít-ra-en cho thấy Thiên Chúa nhân từ mà dân Chúa lại bội bạc

1 Thi khúc. Của ông A-xáp.
Dân tôi hỡi, này nghe tôi dạy bảo,
lắng tai đón nhận lời lẽ miệng tôi.

2 Mở miệng ra, tôi sẽ nói đôi lời huấn dụ,
công bố điều huyền bí thuở xa xưa.

3 Điều chúng tôi đã từng nghe biết
do cha ông kể lại cho mình,

4 chúng tôi chẳng giấu gì con cháu cả,
sẽ tường thuật cho thế hệ mai sau:
sự nghiệp lẫy lừng, quyền uy của CHÚA,
với những kỳ công Chúa đã làm.

5 Người đã ban huấn lệnh cho nhà Gia-cóp,
đặt ra lề luật cho Ít-ra-en,
dạy tổ tiên chúng tôi truyền lại
cho con cháu các cụ được tường,

6 hầu thế hệ tương lai kẻ hậu sinh cũng biết,
rồi mai ngày đến lượt kể cho con cháu mình.

7 Như vậy, chúng sẽ đặt niềm tin vào Thiên Chúa,
không lãng quên những việc Chúa làm
và tuân giữ lệnh Người truyền dạy:

8 Đừng như thể cha ông, nòi ngoan cố phản loạn,
nòi tâm địa thất thường, dạ bất trung cùng Chúa.

9 Người chi tộc Ép-ra-im rành nghề cung nỏ,
ngày giao chiến đành phải tháo lui;

10 họ không giữ giao ước với Chúa Trời,
và chẳng chịu sống theo luật Chúa;

11 đã quên đi những việc Người làm
những kỳ công Người đã cho chứng kiến.

12 Trước mắt cha ông họ, Người đã làm bao việc lạ lùng
tại cánh đồng Xô-an bên Ai-cập.

13 Người rẽ Biển Đỏ cho họ vượt qua,
dồn nước lại như tường thành sừng sững;

14 dùng cột mây hướng dẫn họ ban ngày
và ban đêm lấy lửa hồng soi sáng.

15 Người xẻ đá giữa sa mạc hoang vu,
khiến nước tuôn tràn cho dân được uống,

16 từ khe đá, Người khơi dòng suối chảy,
nước đổ dạt dào như những con sông.

17 Nhưng dân lại càng phạm tội mất lòng Chúa,
phản nghịch cùng Đấng Tối Cao tại miền hoang địa;

18 họ chủ tâm thách thức cả Chúa Trời,
đòi được ăn cho vừa sở thích.

19 Họ kêu trách Thiên Chúa rằng trong sa mạc này,
liệu Chúa Trời có thể dọn gì cho ta ăn?

20 Người đập vào tảng đá làm cho nước chảy ra
như thác lũ lan tràn,
nhưng liệu còn có thể cung cấp cho dân Người
bánh và thịt nữa chăng?

21 Nghe thấy thế, CHÚA liền phẫn nộ,
bừng lửa giận với nhà Gia-cóp,
nổi trận lôi đình với Ít-ra-en,

22 vì họ đã không tin ở Chúa Trời,
chẳng cậy trông ơn Người cứu độ.

23 Chúa hạ lệnh cho mây tầng cao thẳm,
lại truyền mở rộng cánh thiên môn;

24 Người khiến man-na tựa hồ mưa đổ xuống,
và ban bánh bởi trời nuôi dưỡng họ.

25 Kẻ phàm nhân được ăn bánh thiên thần,
Chúa gửi đến cho họ dồi dào lương thực.

26 Trên trời cao, Người giục gió đông thổi tới,
dùng sức mạnh đưa ngọn gió nam về.

27 Người cho mưa thịt xuống nhiều như bụi,
chim chóc ê hề như cát đại dương;

28 Người cho rớt vào ngay doanh trại, chung quanh lều dân ở.

29 Họ được ăn, ăn thật no nê,
thèm thứ gì, Người đãi cho thứ đó.

30 Nhưng khi họ chưa kịp đã thèm,
khi miếng ăn còn chưa kịp nuốt,

31 thì cơn giận Chúa Trời đã bừng lên phạt họ.
Chúa giết ngay những người khoẻ nhất Ít-ra-en.
Chúa giết liền bọn trai trẻ ấy.

32 Thế mà dân cứ phạm thêm bao tội lỗi,
chẳng buồn tin việc lạ Chúa làm,

33 nên kiếp sống họ, Người diệt đi trong khoảnh khắc,
tuổi đời họ, Người chấm dứt thình lình.

34 Khi Chúa giết họ, họ mới đi tìm Chúa,
mới trở lại và mau mắn kiếm Người,

35 mới nhớ rằng: Thiên Chúa là núi đá họ ẩn thân,
Thiên Chúa Tối Cao là Đấng cứu chuộc họ.

36 Miệng họ phỉnh phờ Chúa, lưỡi họ lừa dối Người;

37 còn lòng dạ chẳng chút gì gắn bó,
chẳng trung thành giữ giao ước của Người.

38 Nhưng Người vẫn xót thương, thứ tha, không tiêu diệt,
nén giận đã bao lần, chẳng khơi bùng nộ khí.

39 Chúa nhớ rằng: thân phận chúng: bọt bèo mỏng mảnh,
gió thoảng qua, không hẹn ngày về.

40 Trong sa mạc, bao lần dân làm phản,
trêu giận Người giữa chốn hoang vu.

41 Khiêu khích Chúa, họ thử đi thách lại,
làm cực lòng Đức Thánh của Ít-ra-en,

42 không còn nhớ tay quyền năng của Chúa,
quên ngày Chúa cứu khỏi ách quân thù.

43 Khi Người tung ra những điềm thiêng bên Ai-cập
và bao dấu lạ trong cánh đồng Xô-an.

44 Kìa nước sông nước suối, Người biến ra máu hồng,
khiến cho dân Ai-cập không thể nào uống nổi.

45 Người sai mòng đến cắn, ếch nhái làm tan hoang,

46 cào cào ăn lúa má, châu chấu phá mùa màng;

47 mưa đá huỷ vườn nho, sương muối diệt cây vả,

48 dịch tàn sát chiên dê, thời khí hại bò lừa.

49 Người trút lửa giận lên đầu dân Ai-cập,
nào lôi đình, nào thịnh nộ với gian truân,
đó là cả một đạo hung thần.

50 Người để cho cơn giận tung hoành mặc sức,
sinh mạng chúng, Người chẳng dung tha,
nhưng bắt phải chết vì dịch tễ.

51 Người giết mọi con đầu lòng Ai-cập,
là tinh hoa của dòng giống họ Kham.

52 Còn dân Chúa, Người dẫn đi như thể đàn cừu,
đem họ vào sa mạc chẳng khác bầy chiên,

53 đưa họ đi an toàn, chẳng có chi phải sợ,
nhưng quân thù họ bị biển khơi chôn vùi.

54 Chúa đưa dân vào miền thánh địa
là vùng núi non tay Người đã chiếm.

55 Trước mặt họ, Người đuổi dân ngoại đi,
đo đất chia làm phần gia sản,
cấp cho mọi chi tộc Ít-ra-en,
để họ tới dựng lều cư ngụ.

56 Thế mà họ thử thách, phản lại Chúa Chí Tôn,
lệnh Người đã ban truyền, họ chẳng tuân chẳng giữ.

57 Họ xa lìa, phản bội, chẳng khác gì cha ông,
luôn tráo trở thất thường như cánh cung sai chạy.

58 Họ lập đàn thờ quấy mà trêu giận Chúa Trời,
lại tôn sùng ngẫu tượng khiến Chúa phải ghen tương.

59 Nghe thấy thế, Người nổi cơn thịnh nộ,
quyết tình ruồng rẫy Ít-ra-en,

60 và từ bỏ ngôi đền Si-lô là lều Chúa ngự giữa loài người.

61 Hòm Bia thánh tượng trưng uy quyền vinh quang Chúa,
Người cũng để tay thù chiếm đoạt mang đi.

62 Quá bất bình với dân được chọn làm gia sản
Người phó mặc họ cho lưỡi gươm hung tàn.

63 Lửa chiến chinh huỷ diệt đời trai tráng,
thiếu nữ chẳng còn được nghe điệu vu quy!

64 Hàng tư tế bị gươm đao sát hại,
goá phụ thương chồng mà chẳng được khóc than!

65 Bấy giờ Chúa như người đang ngủ,
như tướng hùng đã thấm men say,

66 bỗng tỉnh giấc, đánh cho quân thù quay lưng chạy,
phải thảm thê nhục nhã muôn đời.

67 Chúa loại bỏ nhà Giu-se,
chi tộc Ép-ra-im, Người không tuyển chọn,

68 nhưng tuyển chọn chi tộc Giu-đa
và núi Xi-on, nơi Người ưa thích.

69 Chúa xây thánh điện Người như trời xanh cao thẳm,
và cũng như trái đất Người đặt vững muôn đời.

70 Chúa chọn Đa-vít, người tôi trung,
cất nhắc ông, thuở còn là mục tử,
cho vời đến, lúc đang giữ bầy chiên,

71 để chăn dắt dân Người là Gia-cóp,
và Ít-ra-en sản nghiệp của Người.

72 Ông chăn dắt họ với một lòng liêm chính,
tay dẫn đưa khéo léo tài tình.

------------------

Thánh Vịnh 79

Lời than vãn về thành thánh Giê-ru-sa-lem và Đền Thờ bị phá huỷ

1 Thánh vịnh. Của ông A-xáp.
Lạy Thiên Chúa, dân ngoại đã xâm lăng lãnh địa Ngài;
chúng làm ô uế cả nơi thánh điện,
phá huỷ Giê-ru-sa-lem thành đống tro tàn;

2 tử thi những người tôi tớ Chúa,
chúng đem liệng cho chim trời ăn;
xác những kẻ hiếu trung với Ngài,
lại quẳng làm mồi cho dã thú.

3 Quanh khắp cả Giê-ru-sa-lem
chúng đổ máu dân Ngài như nước chảy,
người chết chẳng ai chôn.

4 Chúng con bị láng giềng thoá mạ
người chung quanh phỉ báng nhạo cười.

5 Đến bao giờ, lạy CHÚA, Ngài còn nổi giận,
Ngài nổi giận mãi sao?
Đến bao giờ lòng ghen còn cháy bừng như lửa?

6 Xin giáng trận lôi đình xuống đầu các dân ngoại đã không nhận biết Ngài,
và trên các vương quốc chẳng kêu cầu Thánh Danh,

7 vì chúng đã tiêu diệt nhà Gia-cóp,
tàn phá cả đất đai.

8 Tội tiền nhân, xin Chúa đừng nhớ mãi
mà trừng phạt chúng con.
Xin dủ lòng thương mau đến giúp,
vì chúng con đã khổ quá nhiều.

9 Lạy Chúa Trời, Đấng cứu độ chúng con,
xin Ngài thương phù trợ, để danh Ngài rạng rỡ.
Xin giải thoát chúng con, và thứ tha tội lỗi,
vì danh dự của Ngài.

10 Sao Ngài để cho dân ngoại nói:
"Thiên Chúa chúng ở đâu? "
Ước gì chúng con thấy nhãn tiền:
Ngài làm cho chư dân nhận biết
rằng chúng phải đền nợ máu tôi tớ Ngài,
máu chúng đã đổ ra.

11 Ước gì tiếng tù nhân rên siết vọng lên thấu tai Ngài.
Xin giơ tay hùng mạnh cứu sống những người mang án tử.

12 Lạy Chúa, kẻ láng giềng chúng con đã lăng nhục Chúa,
xin trả báo cho bản thân chúng gấp bảy lần.

13 Phần chúng con là dân của Ngài, đoàn chiên Ngài chăn dắt,
chúng con sẽ tạ ơn Ngài mãi mãi
và dâng lời ca tụng đến muôn thuở muôn đời.

------------

Thánh Vịnh 80

Lạy Thiên Chúa, xin thăm nom vườn nho của Chúa

1 Phần ca trưởng. Điệu: Bông huệ chứng tri. Của ông A-xáp. Thánh vịnh.

2 Lạy Mục Tử nhà Ít-ra-en,
Ngài là Đấng chăn giữ nhà Giu-se
như chăn giữ chiên cừu, xin hãy lắng tai nghe!
Ngài là Đấng ngự trên các thần hộ giá,

3 xin giãi sáng hiển linh cho dòng dõi Ép-ra-im,
Ben-gia-min và Mơ-na-se được thấy.
Xin khơi dậy uy dũng của Ngài,
đến cùng chúng con và thương cứu độ.

4 Lạy Thiên Chúa, xin phục hồi chúng con,
xin toả ánh tôn nhan rạng ngời
để chúng con được ơn cứu độ.

5 Lạy CHÚA là Chúa Tể càn khôn,
đến khi nao Chúa còn nóng giận,
chẳng màng chi lời dân Chúa nguyện cầu?

6 Cơm Ngài cho ăn chỉ là châu luỵ,
nước Ngài cho uống là suối lệ chứa chan.

7 Ngài đã khiến chúng con thành cớ
cho lân bang cãi cọ tranh giành,
cho thù địch nhạo cười chế giễu.

8 Lạy Chúa Tể càn khôn, xin phục hồi chúng con,
xin toả ánh tôn nhan rạng ngời
để chúng con được ơn cứu độ.

9 Gốc nho này, Chúa bứng từ Ai-cập,
đuổi chư dân, lấy chỗ mà trồng,

10 Chúa khẩn hoang bốn bề quang đãng,
cho bén rễ sâu và lan rộng khắp nơi.

11 Bóng um tùm phủ xanh đầu núi,
cành sum sê rợp bá hương thần,

12 nhánh vươn dài tới phía đại dương,
chồi mọc xa đến tận miền Sông Cả.

13 Tường rào nó, vậy sao Ngài phá đổ?
Khách qua đường mặc sức hái mà ăn!

14 Heo rừng vào phá phách,
dã thú gặm tan hoang.

15 Lạy Chúa Tể càn khôn, xin trở lại,
tự cõi trời, xin ngó xuống mà xem,
xin Ngài thăm nom vườn nho cũ,

16 bảo vệ cây tay hữu Chúa đã trồng,
và chồi non được Ngài ban sức mạnh.

17 Những người đã hoả thiêu chặt phá,
Ngài nghiêm sắc mặt là chúng phải tiêu tan.

18 Xin giơ tay bênh vực Đấng đang ngồi bên hữu
là con người được Chúa ban sức mạnh.

19 Chúng con nguyền chẳng xa Chúa nữa đâu,
cúi xin Ngài ban cho được sống,
để chúng con xưng tụng danh Ngài.

20 Lạy CHÚA là Chúa Tể càn khôn,
xin phục hồi chúng con,
xin toả ánh tôn nhan rạng ngời
để chúng con được ơn cứu độ.